Lộ Tu Triệt bỗng nhiên cảm thấy lo lắng thay cho Nhạc Thính Phong. Chẳng trách cậu ấy không muốn mình nhìn thấy Thanh Ti, nếu đổi lại là cậu thì cậu cũng không sẵn sàng. Nhưng đáng tiếc, giấy thì không gói được lửa đâu.
Nhạc Thính Phong nhìn biểu hiện qua ánh mắt của Lộ Tu Triệt khi thấy Thanh Ti, vừa kinh diễm lại vừa thưởng thức, điều này khiến Nhạc Thính Phong vô cùng tức giận. Phải làm sao đây, cậu muốn đánh người quá!
Nhạc Thính Phong đá vào người Lộ Tu Triệt, dùng ánh mắt mang uy hiếp nhìn cậu ta như muốn nói: Nhìn cái gì mà nhìn!
Lộ Tu Triệt hoàn hồn, quay đầu liếc nhìn Nhạc Thính Phong, sau đó cười hắc hắc: “Bao lâu rồi anh chưa gặp Thanh Ti, giờ em đã lớn như thế này rồi cơ à?”
Thanh Ti cười rồi chạy tới, ôm lấy cánh tay Nhạc Thính Phong gọi: “Anh ơi...”
Lúc ấy thì biểu tình trên mặt Nhạc Thính Phong mới tốt hơn một chút.
Tiểu Trạm vươn cánh tay mập mạp nhỏ bé của mình ra, “Chị ơi, ôm một cái...”
Nhạc Thính Phong vỗ tay Tiểu Trạm: “Đi sang bên kia, để anh kia ôm em.”
Khóe miệng Lộ Tu Triệt co rút. Nhưng cậu vẫn cười nói: “Đến đây nào Tiểu Trạm, để anh ôm em được không?”
Tiểu Trạm uốn éo cặp mông nhỏ: “Không muốn, em muốn chị em ôm cơ!”
“Em nặng như vậy mà còn muốn chị ôm à? Đi sang bên kia đi.”
Tô Ngưng Mi cười nhìn mấy đứa trẻ: “Thính Phong, đừng bắt nạt Tiểu Trạm nữa. Tiểu Trạm, lại với bác nào.”
Tiểu Trạm chạy tới nhào vào lòng Tô Ngưng Mi, “Bác ơi!”
Tô Ngưng Mi xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp của Tiểu Trạm: “Nào, để bác chơi với con, đừng buồn nữa.”
Tiểu Ái bưng một ít hoa quả đã rửa sạch từ bếp ra: “Tiểu Triệt, lại đây ăn chút hoa quả đi nào.”
Lộ Tu Triệt vội nói: “Được rồi ạ, dì không cần phải khách sáo với cháu như thế đâu mà!”
“Dạo này ông bà nội cháu có khỏe không?”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Vâng, ông bà cháu vẫn khỏe ạ.”
Sau khi ông Lộ bị trúng độc mấy năm trước, tuy rằng đã được cấp cứu kịp thời nhưng sức khỏe vẫn bị ảnh hưởng đôi chút. Tuy rằng không phải là bệnh nặng nhưng bệnh tuổi già thì vẫn có.
Tiểu Ái gật đầu: “Vậy là tốt rồi, hiện giờ không gì bằng sức khỏe cả.”
“Vâng ạ, đúng là không gì so sánh với sức khỏe được cả.”
Tiểu Ái cười nói: “Hai ngày nữa là tới kì thi đại học, hai đứa học tập tốt như vậy nên không cần phải quá lo lắng về thành tích. Cứ nghỉ ngơi cho tốt để hôm thi phát huy toàn lực là được. Đến khi cháu lên đại học rồi thì có thể thoải mái, thậm chí cũng có thể tìm bạn gái dần là vừa.”
Lộ Tu Triệt đỏ mặt, “Chuyện này... chuyện này vẫn còn sớm quá ạ. Chuyện bạn gái không có gì phải vội cả, không vội...”