"Chẳng qua... Đó cũng không phải chuyện hôm nay tôi muốn nói với anh, tôi muốn nói là, hôm qua, chị dâu anh, Hạ Như Sương, lén lút đi gặp một người, Hải Thành Đao gia, không biết... Cục Trưởng Du có nghe nói qua người này."
Du Dực nghe thấy cái tên Đao gia này, chân mày lập tức nhăn lại một chút.
Người này anh đương nhiên là biết đến, hơn nữa, còn từng có tiếp xúc gián tiếp, thủ đoạn tàn bạo, không phải là người tốt.
Anh nói: "Đao gia... Xem qua tài liệu của ông ta rồi, chỉ là, điều này cùng tôi có cái gì liên quan, huống chi, Hạ Như Sương cũng không phải là em gái của Thị Trưởng Hạ ngài sao, ngài cùng ả, hẳn là có quan hệ thân thiết hơn so với tôi mới đúng, tôi với người chị dâu này cũng chỉ gặp mặt không quá hai ba lần."
Hạ An Lan chậm rãi nói: "Xin lỗi, em gái của tôi tên Tiểu Ái, Hạ Như Sương với tôi không có nửa điểm quan hệ."
Anh nói rất bình tĩnh, nhưng từ trong giọng nói của anh ta Du Dực cũng nghe ra, đối với Hạ Như Sương là khinh thường và chán ghét.
Dưa vào điểm này, Du Dực cảm thấy, Hạ An Lan người này cũng không phải là cái gì cũng tệ, ít nhất con mắt không mù.
Chỉ là, tin tức kia của Hạ An Lan làm cho Du Dực cũng phải cảnh giác, Hạ Như Sương không phải là người chỉ biết làm những công việc vô dụng, lòng dạ cô ta thâm trầm xảo quyệt, cô ta làm sao lại đột nhiên đi tìm Đao gia?
Những năm này nhà họ Du với xã hội đen cũng là tiếp xúc không nhiều.
Trong đầu Du Dực hiện lên cái dây chuyền kia.
"Thị Trưởng Hạ, ngồi trên xe tôi còn có con gái cưng, tôi lại vừa lái xe vừa nói chuyện điện thoại không hay lắm, cho nên phiền nói điểm chính được không?"
Bị ruồng bỏ rồi, Hạ An Lan nhún nhún vai.
"Trọng điểm là, tôi nghĩ, Hạ Như Sương sẽ không vô duyên vô cớ đi tiếp xúc một tên cầm đầu xã hội đen đâu? Nếu như nhà họ Du, những năm này vẫn còn cấu kết bất hợp pháp cùng xã hội đen, như vậy, tương lai vụ án điều tra rõ ràng, đoán chừng nhà họ Du sẽ phải sụp đổ."
Du Dực đối với chuyện này vẫn có lòng tin, mặc dù anh không hay trở về nhà, thế nhưng đối với tình hình của nhà họ Du quả thật rõ trong lòng bàn tay, có buôn lậu, nhưng không liên quan gì đến xã hội đen.
Nếu như Hạ Như Sương đi một mình, thì có thể nói cô không muốn bị phát hiện.
Rất có thể, là vì chuyện riêng...
Chuyện riêng, chuyện riêng của cô là chuyện gì?
Du Dực nói: "Vậy hãy để cho luật pháp căn cứ vào sự thật để nói, người nào phạm vào tội, nên làm sao thì làm?"
"Tôi cũng biết Cục Trưởng Du không phải là người làm việc thiên về riêng tư, tôi nghĩ tới nghĩ lui, anh là người chính phủ, hơn nữa chuyên môn lại là tình báo, cho nên... Không biết anh có thể hỗ trợ điều tra một chút hay không, những năm này nhà họ Du với Đao gia từng có những chuyện gì qua lại?"
Du Dực nghe xong không kiềm chế được một chút khinh bỉ ở trong lòng: "Ha ha... Tôi thấy, Thị Trưởng Hạ không là muốn tôi điều tra xem nhà họ Du cùng xã hội đen có liên hệ gì, mà là... Muốn tôi giúp anh điều tra Đao gia đúng không?"
Thật sự coi anh là người ngu ư, Hạ An Lan rõ ràng đối với Hạ Như Sương cực kỳ khinh thường, anh ta tuyệt đối không bao giờ quan tâm.
Huống chi, cái loại cáo già Hạ An Lan này, trước lúc đến Hải Thành, đối nội tình của các gia đình lớn ở Hải Thành đã sớm tìm hiểu rõ ràng, làm sao đột nhiên lại cảm thấy nhà họ Du có quan hệ cùng xã hội đen.
Nói trắng ra, vẫn là dùng nước cờ đánh ra chiêu bài nhà họ Du, muốn lợi dụng anh tới điều tra giúp anh ta một chuyện.
Hạ An Lan cười nhẹ hai tiếng: "Thật đúng là không gì có thể gạt được Cục Trưởng Du, không sai, thật sự là tôi muốn biết rõ vị Đao gia này, rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh, sau lưng có chỗ dựa vững chắc nào, dĩ nhiên, tôi đương nhiên cũng muốn biết Hạ Như Sương đi tìm Đao gia làm cái gì."
"Thị Trưởng của Hải Thành đã thay đổi bao nhiêu người rồi, thế nhưng Đao gia vẫn vững như bàn thạch, chẳng lẽ, Thị Trưởng Hạ muốn hoàn thành chuyện mà rất nhiều tiền nhiệm khác không làm được?"