Nhất định đừng làm cô thất vọng, nếu đã muốn xé rách, thì càng ác liệt thì càng tốt.
Quá nhẹ nhàng, cô sẽ chẳng muốn tiếp chiêu.
Yến Thanh Ti dạo một vòng Weibo, thấy Cận Tuyết Sơ lại lên top, mở weibo của anh ta ra mới phát hiện anh ta lại đăng một bức ảnh mới - ảnh hai người đang ôm nhau.
Tấm ảnh ngày chụp ngược sáng, chỉ nhìn thấy bóng dáng hai người, màu sắc tương phản, đập vào mắt người xem.
Phần bình luận lại càng hot hơn.
Toàn bộ đều đang khóc: Chồng tôi thật sự công khai rồi, tôi nên khóc hay đi tự tử nhỉ?
Nhưng fan của Cận Tuyết Sơ không phải là loại fan não tàn, họ rất tôn trọng thần tượng nhà mình.
Sau một hồi gào thét, họ lại bắt đầu tập trung phía dưới bài viết mà bình luận. Nhất tề trả lời: "Tôi khóc chết đây, một thời đu bám của tôi cuối cùng tôi vẫn phải dừng lại, Tuyết Thần anh phải hạnh phúc.
Yến Thanh Ti nhìn thấy mà cười đau hết cả bụng, Cận Tuyết Sơ lần này lại tỏ ra thần bí như thế, không giải đáp cũng không trả lời, cứ để scandal lan tràn.
Lên weibo dạo một vòng xong, Yến Thanh Ti lại tiếp tục quay Trấn Hồn Khúc.
Đợi bên này quay cũng tương đối thì Lãnh Hương bên kia cũng bắt đầu ghép tổ.
Yến Thanh Ti nghĩ hôm nay cô ngạo nghễ trở về như thế, Yến gia nhất định sẽ không yên tĩnh, không biết Yến Tùng Nam bên đó như thế nào.
Cô thay một cái sim điện thoại khác, gọi cho Thang Ngọc Dao.
Vừa mời gọi thông, Yến Thanh Ti còn chưa mở miệng, Thang Ngọc Dao đã nói: "Thật may, tôi đang muốn liên lạc với cô mà không biết làm thế nào, tôi có chuyện muốn nói với cô."
Yến Thanh Ti nghe ra Thang Ngọc Dao đang rất gấp gáp: "Có gì thì nói đi."
"Tôi có thai rồi...Yến Tùng Nam vui lắm, hôm nay liền mua cho tôi một căn nhà đứng tên tôi, ông ta muốn tôi dưỡng thai cho tốt."
Yến Thanh Ti kinh ngạc: "Vậy cô thì sao? Cô định thế nào?"
Thang Ngọc Dao rất đau khổ: "Tôi cũng không muốn có đứa bé này, một chút cũng không muốn... giờ... tôi nên làm thế nào?"
Yến Thanh Ti nhìn trần nhà, "Việc này cô nên hỏi chính bản thân cô, nếu như việc giữ nó lại khiến cô cảm thấy đau khổ, không cách nào chịu đựng nổi, vậy nhân lúc tình cảm còn chưa sâu đậm, mau chóng bỏ nó đi...Nếu như cô không nỡ, vậy thì giữ lại, đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, cô mang con rời khỏi nơi này tìm một nơi không ai nhận ra cô để sống nốt quãng đời còn lại."
Đứa bé này, đúng là chuyện ngoài ý muốn.
Thang Ngọc Dao trầm mặc rất lâu, "Nếu như là cô, cô sẽ làm thế nào? Cô sẽ bỏ nó sao?"
Yến Thanh Ti nghĩ một hồi, "Tôi...nếu như là tôi, tôi sẽ giữ đứa bé lại."
"Tại sao?"
Yến Thanh Ti: "Tôi muốn con tôi được nếm trải những hạnh phúc mà tôi chưa từng được trải qua."
Sự ấm áp duy nhất mà Yến Thanh Ti từng được hưởng đó chính là tình yêu của mẹ của cô.
Trong trái tim của cô, mẹ.... vĩnh viễn là một từ thần thánh.
Có lẽ chắc chẳng ai có thể tin được câu "muốn được làm mẹ" được phát ra từ chính miệng của Yến Thanh Ti.
Trong điện thoại truyền đến tiếng khóc của Thang Ngọc Dao: "Tôi cũng muốn... nhưng tôi không thể sinh nó ra...vì tôi sẽ giết cha nó...tôi không thể để đứa bé sau này lớn lên biết... mẹ của nó là hung thủ giết chết cha nó... cha nó thì giết chị ruột của mẹ nó...đứa bé này không nên được sinh ra, thế giới này quá tàn khốc đối với nó."
Thang Ngọc Dao không nỡ, nhưng những gì cô ta nói là sự thật.
Đứa bé này, không nên ra đời.
Yến Thanh Ti cũng không an ủi Thang Ngọc Dao nữa: "Được rồi, nhưng muốn không cần đứa bé này thì cũng phải có cách của nó, nếu như cô đã quyết định rồi, vậy phải lợi dụng nó cho tốt, lần này tất cả đều phải nghe tôi, tôi sẽ khiến cho cả Yến gia gà bay chó sủa.
----------------
Nhạc Thổ hào: Thập Nguyệt mau để tôi xuất hiện đi, cả nhà mau xem tôi nghịch tập! Không thì tôi sẽ dùng tiền dập chết cô!