Bất luận có thế nào, Nhạc Thính Phong cũng đều phối hợp với cô, trái tim Yến Thanh Ti lại bình ổn như lúc ban đầu.
Cô dám làm càn cũng chỉ vì cảm thấy như vậy sẽ càng làm cho Nhạc Thính Phong có hứng thú với cô hơn và càng ghét Yến Như Kha hơn.
Yến Thanh Ti biết tâm trạng của Nhạc Thính Phong hiện tại rất kém, nếu cô còn làm quá, khó tránh khỏi việc anh sẽ lật mặt.
Yến Thanh Ti quay lại nói với Yến Như Kha: "Aiya, tiếc thật, tối nay cháu còn có cảnh phải quay, không thể nói chuyện với cô nhiều được, dù sao sau này chúng ta cũng vẫn còn thời gian để ôn lại chuyện cũ, sau này, chúng ta lại "từ từ nói chuyện" nhé.”
Yến Thanh Ti khoác lấy cánh tay Nhạc Thính Phong: "Cưng à, bọn mình đi thôi."
Ánh mắt Nhạc Thính Phong lạnh xuống, khởi động xe.
Yến Như Kha không cam tâm, từ đầu tới cuối, Nhạc Thính Phong chỉ nhìn chằm chằm vào Yến Thanh Ti, không thề liếc cô tới một cái, cô bị Yến Thanh Ti ức hiếp như vậy, anh ta cũng không thèm để ý tới cô.
Yến Như Kha hận.
Cô ta bỗng gào lên: "Thính Phong, anh biết rõ là Yến Thanh Ti đang lợi dụng anh, cô ta chỉ muốn dùng anh để trả thù em thôi, cô ta căn bản không hề thích anh, cô ta lấy anh ra làm công cụ, anh đừng để cô ta dắt mũi nữa, em mới là người yêu anh thật lòng mà!"
Xe đã nổ máy, Yến Thanh Ti thò đầu ra, nói với Yến Như Kha: "Cô à, ngại thật, người đàn ông này của cô dùng tốt quá, cháu xin nhận nhé."
Ngay sau đó, Yến Thanh Ti bị kéo mạnh vào trong, cửa sổ xe dần kéo lên, rồi đóng chặt lại.
............
Yến Như Kha nắm chặt lấy vô lăng, ánh mắt của cô ta trông như một con rắn độc đang nhìn chằm chằm vào chiếc xe đã đi xa.
Yến Như Kha lặp đi lặp lại hết lần này tới lần khác: "Yến Thanh Ti, Yến Thanh Ti, Yến Thanh Ti......."
Con khốn nạn, con hồ ly tinh!
Nó mà cũng dám làm như vậy trước mặt mình, so với ba năm trước thì lại càng đáng chết.
Nếu như vừa xong Nhạc Thính Phong không ở trong xe, ả đã nhấn ga mức cao nhất để đâm nát cô rồi, Yến Thanh Ti còn sống thêm ngày nào thì ngày đó ả bị giày vò, hành hạ.
Yến Như Kha sắp không chịu nổi nữa rồi.
Ba năm trời, ả tính toán bao nhiêu thứ, bỏ ra bao nhiêu công sức thu mua Nhạc phu nhân mới khiến bà ấy coi trọng ả, ả còn tưởng rằng dù cho Nhạc Thính Phong không thích ả nhưng ít nhất cũng nể tình Nhạc phu nhân mà lấy ả.
Ả tự thấy bản thân mình xinh đẹp, có học thức, lại đoan trang nhã nhặn hiền lành... chẳng có ai thích hợp làm thiếu phu nhân nhà họ Nhạc hơn ả.
Nhưng Yến Thanh Ti lại quay trở lại, ba năm trước cô ta quyến rũ Nhạc Thính Phong, không ngờ ba năm sau, cô ta vẫn dễ dàng ở bên anh như vậy.
Yến Thanh Ti làm thế để trả thù ả, khiến ả không ngày nào được sống yên thân.
Yến Như Kha khép mắt lại, nghiến răng ken két.
Yến Thanh Ti, sớm muộn gì tao cũng khiến mày hối hận, tao sẽ khiến mày không thể sống mà tranh giành với tao được nữa.
...............
Bầu không khí trong xe quá yên tĩnh, yên tĩnh tới mức gượng gạo.
Yến Thanh Ti nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã dần tối, đèn hai bên đường cũng đã được bật lên.
Khi đèn trên đường bật lên, Nhạc Thính Phong hỏi: "Dùng có tiện không?"
Âm thanh hơi lạnh, không thể thấy rõ được là anh tức giận tới mức nào, nhưng vẫn thấy rất lạnh.
Yến Thanh Ti quay lại: "Có, dùng tiện tay lắm luôn."
Cách tốt nhất để trả thù Yến Như Kha chính là Nhạc Thính Phong, chỉ cần cô hôn hít thân mật với anh trước mặt Yến Như Kha, thì cũng có thể khiến cho cô ta tức tới hộc máu rồi.
Nhạc Thính Phong mỉa mai: "Em tự tin rằng tôi sẽ phối hợp với em đến thế sao?"
Yến Thanh Ti lắc đầu: "Không tin, thế nên tôi mới đánh cược, cược rằng nếu anh còn muốn ngủ với tôi thì anh sẽ phối hợp với tôi."
Nhạc Thính Phong cười mỉa: "Phải, em thắng rồi đấy."