Giọng Nhạc Thính Phong bình tĩnh đến lạ thường, không hề có bất cứ thấp thỏm nào, điềm nhiên như không, ngay đến vẻ mặt anh cũng điềm tĩnh đến lạ, chỉ có gân xanh lộ ra trên bàn tay anh lúc này mới có thể khiến người khác thấy được tâm trạng thật sự của anh lúc này ra sao.
Yến Thanh Ti!
Hạ Lan Phương Niên!
Hai cái tên này cứ liên tục vang lên trong đầu Nhạc Thính Phong, đánh mạnh vào dây thần kinh của anh hết lần này tới lần khác.
Sau đó Hạ Lan Phương Niên có nói gì nữa nhưng anh căn bản cũng không còn tâm trạng mà nghe.
Sau khi Nhạc Thính Phong định thần lại, anh thản nhiên nói: "Gì cơ? Vừa rồi tín hiệu không được tốt, tôi nghe không rõ."
Hạ Lan Phương Niên lại hỏi một lần nữa: "Thính Phong, cậu thật sự không quen cô ấy sao?"
Hạ Lan Phương Niên đang nghi ngờ, Nhạc Thính Phong cười nói: "Tất nhiên là không quen rồi, sao tôi lại đi quan tâm tới một ngôi sao nhỏ vậy chứ, tôi mà đã quen thì phải là các minh tinh hot nhất, cô ta có tính là gì?"
Nhạc Thính Phong nói như thể anh thật sự không quen với cô, cách qua điện thoại, một người có sở trường nắm bắt được lòng người như Hạ Lan Phương Niên, một luật sư có thể quan sát tâm trạng biến đổi của người đối diện như anh cũng không phát hiện được ra Nhạc Thính Phong đang nói dối.
Hạ Lan Phương Niên sốt sắng nói: "Vậy cậu tra hộ mình xem công ty quản lý của cô ấy, còn cả...nơi ở hiện tại nữa, xin cậu đấy."
Tay cầm điện thoại của Nhạc Thính Phong như muốn bóp nát nó ra tới nơi, nhưng anh vẫn trả lời rất nhẹ nhàng: "Được, không thành vấn đề........."
Sau đó, Nhạc Thính Phong lại làm như tiện mồm hỏi một câu: "Yến Thanh Ti...... Là người phụ nữ cậu yêu từ cái nhìn đầu tiên à?"
Nhạc Thính Phong nghe thấy một tiếng thở dài của Hạ Lan Phương Niên: "Đúng, là cô ấy."
Cho dù cách qua điện thoại nhưng chỉ qua mấy chữ ngắn ngủi này Nhạc Thính Phong cũng có thể nghe ra được có bao cảm khái, bao nhớ nhung, bao vui sướng và say mê......
Nhạc Thính Phong nheo mắt lại: "Nhưng tôi thấy tấm hình đó........ cũng chẳng ra sao mà? Chẳng qua cũng chỉ là một phụ nữ bình thường có chút xinh đẹp mà thôi.”
Hạ Lan Phương Niên nói: "Không, cậu không hiểu cô ấy........ nếu như cậu........ thôi bỏ đi, Thính Phong, chuyện này cậu nhất định phải giúp mình, coi như mình nợ cậu một ân tình, giúp được chuyện này, sau này cậu cần mình giúp bất cứ chuyện gì cũng được.”
Nhạc Thính Phong bóp điện thoại kêu ken két, anh nói: "Được rồi, cứ để đấy cho tôi."
Hạ Lan Phương Niên hỏi: "Sao điện thoại của cậu cứ có tạp âm vậy?"
Nhạc Thính Phong đáp: "Ờ, tín hiệu không tốt...... Phải rồi, tôi vừa mới xem trên mạng nói cô ta dùng "quy tắc ngầm", rồi phá thai, làm bồ nhí này nọ, danh tiếng....... hình như không tốt lắm, loại phụ nữ này đáng để cậu nhớ nhung vậy sao?"
Nào ngờ Hạ Lan Phương Niên lại trả lời không chút do dự: "Không phải đâu, mình tin cô ấy, mấy thứ trên mạng nhìn là biết dùng thủ đoạn để bôi nhọ cô ấy, mình biết cô ấy, cô ấy không thể làm ra loại chuyện như vậy đâu, mà kể cả cô ấy có làm thế thật, mình cũng tin là cô ấy bị ép buộc, không còn cách nào khác........cậu không hiểu cô ấy đâu........."
Nhạc Thính Phong sắc mặt phức tạp, trong ánh mắt anh có thể thấy một cơn giận không tên, anh cười lạnh trong lòng: Hừ, tôi không hiểu cô ấy? Yến Thanh Ti........ Chẳng lẽ anh còn không không hiểu cô bằng Hạ Lan Phương Niên sao?
"Cậu........ si tình thật đấy." Âm thanh của Nhạc Thính Phong có chút không đều.
Nếu Hạ Lan Phương Niên ở đây, thấy được vẻ mặt của anh lúc này, chắc chắn sẽ biết hiện tại chính là lúc Nhạc Thính Phong nguy hiểm nhất.
Hạ Lan Phương Niên ủ dột đáp lại: "Cả đời này chắc mình chỉ yêu người con gái ấy thôi, Thính Phong........ cậu có lẽ sẽ không thể hiểu được cái tình cảm ấy đâu."
Nhạc Thính Phong im lặng vài giây.
"Được rồi, tôi không hiểu........ chuyện kia, cứ vậy đi, sau này rồi nói."
"Được, vậy làm phiền cậu, nhất định phải giúp mình tìm được cô ấy đấy."
"Ừm."