Mộ Dung Thuý Đình ăn nói rõ ràng, khí phách khiến mọi người cảm thấy có chút khiếp đảm, chột dạ, giống như tất cả những lời bà ta nói đều hoàn toàn là sự thật.
Trong nhất thời mọi người đều trở nên ngây ngẩn, Mộ Dung Miên – người đang chuẩn bị nhận quyền thừa kế cũng cảm thấy hơi sửng sốt.
Anh không nghĩ rằng Mộ Dung Thuý Đình lại hợp tác với phu nhân Jones đưa tới một bất ngờ như vậy.
Anh nhìn sang chàng thanh niên kia, bộ dạng thanh tú, nhìn đã biết là con lai, mái tóc màu đen cho thấy đây là con lai của người châu Á với người da trắng.
Chàng trai cúi đầu, xem ra vô cùng khẩn trương, không dám nhìn ai, thân mình run lên nhè nhẹ.
Mộ Dung Miên lại liếc mắt sang phu nhân Jones đang đứng phía sau chàng trai kia, bà ta một mực biểu hiện điềm tĩnh, chỉ im lặng đứng ở một bên, dường như cảm thấy ánh mắt của Mộ Dung Miên, bà ta liền nhìn qua, còn hơi vuốt cằm, mỉm cười nhìn anh.
Nụ cười kia trông có vẻ rất hoà thận nhưng lại hàm chứa biết bao khiêu khích.
Theo ánh mắt ấy, Mộ Dung Miên có thể nhìn ra rất nhiều tin tức, anh không tin đầu óc đơn giản của Mộ Dung Thuý Đình có thể suy nghĩ ra chủ ý này, tất nhiên là phu nhân Jones mới là kẻ đứng sau lưng bày mưu tính kế, Mộ Dung Thuý Đình chỉ là kẻ thực hiện, bởi dù sao bà ta cũng là em gái ruột của Mộ Dung Chí Hoành, một lời của bà ta nói ra càng khiến cho mọi người tin tưởng.
Mộ Dung Miên cười khinh thường, bên này, phu nhân Jones tất nhiên sẽ nghĩ anh không có cách nào không chế, khi thấy anh không có ý định cưới Jessica liền buông tha luôn, không sử dụng con gái mình làm mồi nhử mà trực tiếp hạ bệ anh, hừ, người phụ nữ này, đúng là tâm ngoan thủ lạt.
Quý Miên Miên ngơ ngác nhìn Mộ Dung Thuý Đình, trong lòng cô suy nghĩ vô cùng đơn giản, không lẽ việc anh đóng giả Mộ Dung Miên đã bị phát hiện ư?
Vậy phải làm sao bây giờ? Chuyện này có gây phiền phức gì không, một lúc nữa nếu thực sự xảy ra náo loạn, cô sẽ nhanh chân dẫn Mộ Dung Miên chạy trốn.
Còn lại những cổ đông ở nơi này đều đang nhìn nhau... Là thật hay là giả, bọn họ cũng không có cách nào phán đoán.
Mà người chịu đả kích nhiều nhất chính là Mộ Dung phu nhân, mấy năm nay bà một lòng vì Mộ Dung gia, chưa từng làm điều gì có lỗi với gia đình này, Mộ Dung Thuý Đình hôm nay làm vậy là muốn hạ nhục bà, ngay khi bà thấy Mộ Dung Thuý Đình đưa chàng trai kia đến, trong lòng đã có cảm giác không ổn rồi.
Thấy Mộ Dung phu nhân run run, Quý Miên Miên liền vươn tay nắm chặt bàn tay bà, thấp giọng nói: “Mẹ, bình tĩnh.”
Trong phòng họp vô cùng im lặng, một cổ đông lên tiếng hỏi: “Bà dựa vào đâu mà nói Randy không phải con cháu Mộ Dung gia? Bà có chứng cớ không?”
Mộ Dung Thuý Đình hừ lạnh: “Tôi đương nhiên là có chứng cớ, ở đây có một bản xét nghiệm ADN của Mộ Dung Miên và anh trai tôi, kết quả cho thấy hai người bọn họ không phải là cha con, nó chỉ là đứa con hoang của mẹ hắn. Mộ Dung gia chúng ta nuôi dưỡng hai mẹ con nó suốt bao năm qua, bọn họ không những không báo ân mà còn nhân lúc anh trai tôi lâm bệnh nặng mà muốn độc chiếm tập đoán Mộ Dung, bọn họ quả thực quá độc ác, không có nhân tính.”
Mộ Dung Thuý Đình vừa nói xong, giọng nói sang sảng khiến cả đám người cảm thấy đau nhức màng nhĩ nhưng cũng cảm thấy vô cùng kinh hãi, ánh mắt các cổ đông nhìn về phía Mộ Dung Miên càng thêm phần nghi hoặc.
Mộ Dung phu nhân tức giận đến phát run, bà hận là không thể xông lên xé nát miệng Mộ Dung Thuý Đình, bà chưa từng nghĩ tới việc bọn họ sẽ vì tiền mà dùng thủ đoạn ti tiện như vậy.
Mộ Dung Miên mỉm cười: “Cháu không nghĩ cô còn có thể nói đến thao thao bất tuyệt như vậy đó, lại còn không sai một chữ nào, cô đã học trong bao lâu vậy?”
Những lời này, tuyệt đối không phải do Mộ Dung Thuý Đình tự nói, nhất định là phu nhân Jones dạy bà ta.