Mộ Dung Miên xoay người nằm xuống, ghì chặt Quý Miên Miên: “Trên đời này, người đáng thương ắt có chỗ dáng giận, em không cần đồng tình quá nhiều với một người không quen biết như vậy.”
“Anh nói như thế tức là Mộ Dung phu nhân kỳ thật cũng làm một số chuyện khiến người ta giận giữ sao?”
Mộ Dung Miên vuốt ve phần eo bên hông cô: “Giờ đã là nửa đêm rồi, đừng suy nghĩ linh tinh nữa, đi ngủ thôi, nếu em không buồn ngủ, chúng ta hãy tìm cách tạo người đi, nếu không sau này khi trở về không thể đối mặt được với ba mẹ vợ của anh đâu, không chừng bọn họ còn tưởng chúng ta có vấn đề đó.”
Quý Miên Miên cạn lời...
Chuyển chủ đề thế này cũng quá nhanh rồi ông xã ơi.
Cô còn không kịp suy nghĩ, bàn tay của Mộ Dung Miên đã không an phận di chuyển lên trên, áo ngủ của cô đã nhanh chóng bị cởi ra, Quý Miên Miên vội nói: “Á, dừng lại, anh không cần gấp gáp như thế...”
“Sao anh có thể không gấp gáp chứ? Mấy ngày nay em cũng không cho anh “ăn” rồi.”
Quý Miên Miên vặn vẹo thân mình, thở dốc nói: “Chuyện này sao lại trách em chứ? Không phải tại anh, mỗi ngày trở về đều vô cùng mỏi mệt, đặt lưng xuống giường là ngủ mất, làm sao làm được mấy chuyện “tạo người” này chứ?”
Cô không nghĩ rằng sau khi nói xong, Mộ Dung Miên đột nhiên ngừng lại: “Em nói không sai, đều do anh không tốt, đã xem nhẹ em, anh quyết định rồi, đêm nay nhất định phải bổ sung lại cho em thật tốt.”
Quý Miên Miên: T_T
Thiếu chút nữa quên mất bản chất vô lại của con người yêu nghiệt này rồi.
Một phen ầm ỹ, lăn lộn qua lại đến quá nửa đêm vẫn chưa xong, cuối cùng vẫn là Quý Miên Miên phải uy hiếp, nếu Mộ Dung Miên không chịu dừng lại thì cô sẽ đá bay anh xuống dưới, khi ấy anh mới chịu ngừng.
Quý Miên Miên mệt đến mức mơ mơ màng màng ngủ, còn Mộ Dung Miên - nửa điểm buồn ngủ cũng không thấy.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trơn bóng của Quý Miên Miên, nói: “Chúng ta... sẽ nhanh chóng về nhà thôi.”
Chuyện ở nơi này không thế tiếp tục hành xử như cũ được, nên nhanh chóng xử lý xong mọi chuyện, sau đó sẽ cùng Quý Miên Miên - về nhà.
...
Đêm đó, cả nhà Mộ Dung Thuý Đình đã bị xử lý. Martin bị tình nghi là hung thủ cố ý giết người, Mộ Dung Thuý Đình là cố ý gây thương tích, chứng cớ lại vô cũng xác thực, hiện giờ bọn họ đang chờ bị khởi tố.
Claude sau khi ra khỏi cục cảnh sát đã bị Quý Miên Miên đánh cho một trận tơi bời, sau đó cơn nghiện ma tuý tái phát, hắn chạy đến chỗ xã hội đen vay nặng lãi, hắn đương nhiên không còn ở thế bên trên, nghe nói bị chém mấy ngón tay, sau đó phải tạ ơn cảnh sát trưởng Phill nếu không bọn họ cũng không thể tìm thấy tung tích của hắn.
Mộ Dung Miên bắt tay vào xử lý công vụ công ty, từng chút từng chút chuyển giao cho Mộ Dung phu nhân, lần này đồng thời cũng thu thập những vị thân thích cực phẩm của nhà Mộ Dung, khiến họ thành thật, hạ thấp bản thân xuống.
Bên này, chuyện nhà của phu nhân Jones đã trở thành tiêu điểm để người ta gièm pha, bà ta bị người khác chụp ảnh khoả thân trên đường, điều này đối với chồng bà ta lại càng thêm bất lợi, vì thế phu nhân Jones chỉ co đầu rụt cổ ở nhà, không dám lộ diện ra đường.
Nhoáng một cái đã nửa tháng trôi qua, nước Anh bắt đầu vào xuân.
Mộ Dung Miên tính toán sau khi hoàn thành chuyển giao công ty cho Mộ Dung phu nhân xong, anh sẽ bắt tay vào thu thập một người cuối cùng.
Hôm nay, như thường lệ, Mộ Dung Miên cùng Mộ Dung phu nhân tới công ty, trên danh nghĩa, anh là chủ tịch hội đồng nên luôn phải đi cùng, còn Quý Miên Miên thì ở nhà một mình.
Buổi chiều, cô nhận được một cuộc điện thoại: “Alô...”
Nhưng mà, dù cô đã lên tiếng đầu dây bên kia vẫn im lặng, Quý Miên Miên lại hỏi: “Alo, xin hỏi đầu dây bên kia là ai vậy?”
“Đừng ở đó giả thần giả quỷ, rốt cuộc là ai?”
Di động truyền ra một tràng cười thanh thuý: “Quý tiểu thư, cô còn nhớ tôi không?”
Quý Miên Miên nắm chặt di động, giọng nói này không phải là của mụ già đê tiên kia sao? Sao bà ta lại biết số điện thoại di động của cô?
Quý Miên Miên hừ lạnh một tiếng, cố ý nói: “Có quỷ mới biết bà là ai. Có bệnh thì đi chữa đi, tự nhiên gọi điện hỏi chuyện này, nếu không có việc gì để làm thì cút đi.”
“Quý tiểu thư vẫn thô lỗ như xưa, hôm nay tôi tìm cô thật ra là có chút chuyện, tôi nghĩ cô sẽ hứng thú.”
“Cám ơn, tôi không quan tâm.”
“Chuyện của chồng cô, cô cũng không hứng thú sao???”