Bà ấy muốn đi đâu cũng không cần xin phép họ.
Có lẽ, bà ấy có chuyện cần tự mình làm.
Nhưng giờ Mộ Dung Miên lại cứ có cảm giác không ổn cho lắm.
Quý Miên Miên vừa nghe đã kinh hô: “A, không tới công ty thì có thể đi đâu chứ?”
Những ngày này, Mộ Dung phu nhân đối xử với họ rất tốt, chỉ cần bà ấy ở nhà, chỉ cần có thời gian, bà ấy sẽ tự mình xuống bếp nấu cơm, cho dù bà ấy không nấu thì cũng nhất định sẽ cùng ăn cơm với họ. Bà rất sợ hai người sẽ rời đi, trong lòng lúc nào cũng lo lắng.
Nếu không có chuyện gì thì Mộ Dung phu nhân sẽ không ra ngoài, cho dù ra ngoài cũng sẽ nói cho họ biết là mình đi đâu.
Quý Miên Miên cảm thấy rất không ổn, vội vàng cầm lấy điện thoại gọi điện cho Mộ Dung phu nhân, kết quả là không có ai nghe máy.
Cô gọi thêm hai lần, vẫn không có ai bắt máy.
Quý Miên Miên bỏ di động xuống, nhìn Mộ Dung Miên: “Không ai nghe máy, anh nói… liệu có chuyện gì xảy ra không?”
Trong lòng Mộ Dung Miên cũng đang lo lắng cho Mộ Dung phu nhân, nhưng trên mặt anh vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, anh xoa xoa đầu Quý Miên Miên, nói: “Đừng lo, có thể là đang bận nên không nghe thôi. Anh sẽ cho người đi tìm, đừng tự dọa mình.”
Quý Miên Miên gật đầu: “Vâng…”
“Em gọi thêm vài lần nữa xem, anh đi sắp xếp một chút.”
“Được.”
Quý Miên Miên lại lấy di động ra gọi, Mộ Dung Miên nhìn cô một chút rồi đứng dậy, ra ngoài tìm quản gia.
“Lúc phu nhân ra ngoài không có gì khác thường chứ?”
Quản gia nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: “Cũng không thấy có gì khác thường cả, từ sau khi lão gia qua đời, cảm xúc của phu nhân vẫn luôn không tốt, buổi sáng lúc nào tâm trạng cũng buồn bã.”
“Ông cẩn thận nghĩ lại xem, bà có nói gì hay có biểu tình gì khác không, nói hết cho tôi nghe.”
Quản gia nghĩ nghĩ rất lâu, sáng nay khi ông ta nhìn thấy Mộ Dung phu nhân, những lời bà nói, những chuyện bà làm, tất cả đều nói cho Mộ Dung Miên, “Hôm nay hình như phu nhân có vẻ nghiêm trọng hơn ngày thường, nhìn rất áp lực… Đúng rồi, tôi nghĩ ra rồi, lúc bà chủ ra ngoài thì nhìn trời một chút, hình như còn nói là… Nên kết thúc rồi.”
Mộ Dung Miên vừa nghe lời này liền biết hỏng rồi.
Vừa rồi anh đoán Mộ Dung phu nhân một mình đi tìm phu nhân Jones nhưng cũng không dám chắc, giờ nghe thấy quản gia nói vậy, anh lập tức có thể kết luận những điều mình vừa suy đoán.
Hôm qua, trên đường từ công ty về, Quý Miên Miên kể chuyện phu nhân Jones gọi điện cho cô, nói đã biết anh không phải Mộ Dung Miên thật, lúc đó sắc mặt của Mộ Dung phu nhân cực kỳ không tốt.
Là do anh sơ ý đã không để ý tới bà, anh cũng không nghĩ Mộ Dung phu nhân lại lặng lẽ một mình đi tìm phu nhân Jones như thế.
Quản gia thấy biểu tình của Mộ Dung Miên nhanh chóng biến thành âm lãnh, ông ta làm việc ở nhà Mộ Dung đã rất nhiều năm, mắt nhìn thiếu gia nhà mình lớn lên, ông chưa từng thấy thiếu gia có ánh mắt đáng sợ như thế bao giờ.
Quản gia run run trong lòng, sau đó nghe thấy Mộ Dung Miên nói với giọng lạnh lùng: “Lập tức huy động mọi lực lượng của Mộ Dung gia tại thành phố này đi tìm phu nhân, trọng điểm là ở nhà phu nhân Jones…”
Nếu không có gì xảy ra ngoài ý muốn, chắc hẳn là Mộ Dung phu nhân đã bị phu nhân Jones khống chế rồi.
“Vâng, vâng…” Quản gia liên tục gật đầu, xoay người vội vàng làm theo.
Lửa giận trong mắt Mộ Dung Miên như núi lửa sắp phun trào, đột nhiên anh vung tay đấm một cú thật mạnh vào cây cột bên cạnh.
Đáng chết, tự nhiên chạy đi gây loạn cái gì chứ?
Này này kế hoạch của anh đã bị bà làm hỏng mất rồi.