Trời ạ... Tin tức này quả thật quá đột ngột rồi!
Quý Miên Miên cúi đầu gắt gao nhìn chằm chằm vào bụng của mình, cô thật là vẫn luôn không nghĩ tới, cô không phải là không muốn có con, chẳng qua là cảm thấy, còn chưa có chuẩn bị tốt làm mẹ, hơn nữa hai người bọn họ ở cùng với nhau một thời gian rồi, cũng không dùng biện pháp tránh thai, bụng vẫn luôn không có động tĩnh, vì vậy cô cảm thấy còn cần một ít thời gian nữa mới có em bé, hôm nay tin tức này có chút quá bất ngờ, cô căn bản là không phản ứng kịp.
Vừa rồi lúc ở ngoài chờ kết quả, nhìn xem những phụ nữ mang thai kiểm tra.
Quý Miên Miên trong nội tâm cũng chỉ là thổi qua một ít ý nghĩ khác thường, nhưng mà rất nhanh liền phủ nhận, cô cảm giác mình không thể nào mang thai.
Cô vốn là người không quá cẩn thận, khi ở ngoại quốc, trong đầu đều là chuyện nhà Mộ Dung, đã quên chu kỳ đến hay chưa.
Hôm nay nghĩ lại, thật đúng là... chưa có tới.
Quý Miên Miên liếm liếm khóe môi, bỗng nhiên không biết làm sao đứng lên.
Mộ Dung Miên thấy trên mặt cô vẫn luôn không lộ ra vẻ tươi cười, vốn đang kích động vui mừng trong lòng, thoáng cái phai nhạt không ít, hỏi cô: "Sao vậy, em không vui sao? Em... không muốn?"
Quý Miên Miên vội vàng lắc đầu: "Không phải vậy, em... em... quá đột ngột, em còn chưa có... chuẩn bị sẵn sàng, em cứ thấy có chút không chân thực."
Mộ Dung Miên xoa đầu cô: "Không sao, chờ con sinh ra, vẫn còn rất lâu, chúng ta có thể chậm rãi chuẩn bị."
Quý Miên Miên ngơ ngác gật đầu.
"Đi về thôi, bác sĩ nói em phải nghỉ ngơi thật tốt đấy."
Mộ Dung Miên dìu Quý Miên Miên muốn đi, thế nhưng... Cô thoáng cái không biết là nên bước chân trái hay là bước chân phải.
Mộ Dung Miên cười một tiếng, xoay người bế cô lên.
Quý Miên Miên liền thanh tỉnh, vội vàng nói: "Anh thả em xuống, mau thả em xuống, thân thể anh vậy mà còn bế em, mau thả xuống..."
Mộ Dung Miên...
Lời này nghe sao lại làm cho người ta... mất hứng như vậy?
Anh nghiêm mặt nói: "Anh vẫn có sức bế em đó."
Quý Miên Miên vỗ cánh tay anh: "Vậy cũng không được, anh mau thả xuống đi."
Xung quanh đã có người nhìn tới, có người nhận ra Mộ Dung Miên muốn chụp ảnh đã chạy tới rồi.
Mộ Dung Miên đành phải buông Quý Miên Miên, ôm cô rời khỏi.
Có mấy cô gái trẻ vây tới, hưng phấn nói: "Mộ Dung Miên, Mộ Dung Miên, là anh sao?"
Mộ Dung Miên bảo vệ Quý Miên Miên đi ra ngoài: "Đúng, là tôi..."
"Sao anh lại tới đây vậy?"
Mộ Dung Miên thản nhiên nói: "Đây là bệnh viện, là nơi công cộng, tôi cũng là người bình thường, có thể tới chứ?"
"Không phải, anh... anh... Chúng tôi là muốn hỏi, có phải thân thể anh không thoải mái không."
"Không phải, tôi cùng vợ đến kiểm tra." Mộ Dung Miên trực tiếp bỏ lại một câu.
Mấy fan nữ lúc ấy liền sững sờ ở sau lưng, đợi đến lúc anh mang theo Quý Miên Miên đi xa, mới nghe thấy sau lưng truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết.
Ngồi trên xe, quay về khách sạn, Quý Miên Miên một mực không nói chuyện, Mộ Dung Miên cũng không thúc giục, anh biết rõ cô cần có thời gian thích ứng.
Chỉ là không nghĩ tới, lúc gần đến khách sạn, Quý Miên Miên đột nhiên cười rộ lên, tài xế lái xe sợ đến mức bỗng chốc run run.
Quý Miên Miên cười to vài tiếng, sau đó nói: "Thật không nghĩ tới đột nhiên lại có con như vậy, tốt rồi, ba mẹ em sẽ rất phấn khích đây, anh thực hiện hứa hẹn cho bọn họ, chờ lúc trở về, trông thấy anh, cam đoan còn muốn thân thiết hơn con ruột."