Trong lòng Yến Thanh Ti đang âm thầm hỏi thăm tổ tông nhà Tần Cảnh Chi, chuyện này đạo diễn không nói cho cô biết nhưng lại cho Tần Cảnh Chi biết.
Những cảnh quay mới được bổ sung đa phần là cảnh tình cảm giữa Chiêu quý phi và Hoàng đế, đạo diễn Phùng đã đem tất cả quá trình diễn biến tình cảm của Chiêu quý phi lên màn ảnh, cách thể hiện như vậy sẽ khiến bộ phim trở nên tươi mới hấp dẫn hơn. Đây vốn là một chuyện tốt, nhưng cứ nghĩ tới bộ dạng cợt nhả ngày hôm qua của Tần Cảnh Chi cô lại muốn đập cho anh ta một trận, anh ta thế mà lại được biết trước.
Lúc này, vai của Tằng Khả Nhân đang núp sau hòn núi giả, sắc mặt trắng bệch nhìn hai người họ, không biết là diễn hay là... biểu cảm thực sự.
Vốn dĩ cảnh quay này không cần phải diễn cảnh hôn thật, chỉ cần lợi dụng góc quay cũng có thể hoàn thành nhưng mà khi cúi đầu xuống, không biết Tần Cảnh Chi nhìn thấy cái gì, anh ta đột nhiên cười lên, Yến Thanh Ti không hiểu anh ta định làm gì đã cúi đầu xuống hôn lên đôi môi cô.
Yến Thanh Ti trợn trắng mắt, cmn....!!!!!!!!
Đương nhiên, từ góc độ của cô có thể nhìn thấy người đang nấp sau hòn núi giả, sắp mặt trắng bệch, cơ thể đang không ngừng run lên.
Yến Thanh Ti thật sự muốn cắn chết cái gã Tần Cảnh Chi này, cmn lại dám tính kế hại chết bà!
Cái khoảnh khắc Nhạc Thính Phong nhìn thấy hai cánh môi hai người chạm nhau, anh tiến nhanh hơn về phía hai người, muốn giơ chân đá bay cái gã Tần Cảnh Chi ra, giành lại Yến Thanh Ti nhưng... đi được vài bước bỗng đứng lại, nhìn chằm chằm vào đôi cẩu nam nữ kia, tự nói với bản thân: Không được, ông cần phải bình tĩnh!!!
Tần Cảnh Chi nhướng mày: Ồ, thằng nhãi này cũng kiềm chế giỏi nhỉ!
Phân cảnh này chỉ có thoại ở đoạn đầu, phần phía sau không có, đạo diễn hô "cut" xong thấy cũng không tồi liền thông qua.
Đạo diễn vừa dứt lời, Nhạc Thính Phong đã lao lên, không cần biết va phải ai cũng làm như không thấy, đi như bay về phía Yến Thanh Ti, một tay đẩy Tần Cảnh Chi ra còn thuận tiện đá một phát vào đầu gối của anh ta, một tay khác thì vòng qua ôm lấy Yến Thanh Ti vào lòng.
Yến Thanh Ti kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Nhạc Thính Phong: "Sao anh lại tới đây?"
Trách không được vừa nãy cứ lạnh hết cả sống lưng hóa ra là anh ta giở trò quỷ.
Nhạc Thính Phong sắc mặt cứ như người chết: "Tôi không đến thì làm sao có thể chứng kiến cảnh hai ngươi cắm sừng cho tôi sao."
Tần Cảnh Chi chỉnh lại trang phục, cười nói: "Đây chỉ là công việc thôi mà."
Nhạc Thính Phong lừ mắt: "Anh im miệng."
Tần Cảnh Chi cười cười: "Nhưng mà, cậu đúng là biết kiềm chế phết nhỉ, tôi còn cho rằng cậu sẽ xông lên luôn cơ đấy?"
Nhạc Thính Phong cười nhạt nhẽo: "Cmn anh cho tôi là thằng ngu sao, không để hai người hoàn thành cảnh quay chẳng lẽ lại để hai người hôn nhau thêm phát nữa?"
Lúc nãy Nhạc Thính Phong có thể kiềm chế không xông lên là vì nghĩ tới điểm này, nếu cảnh quay bị hỏng đạo diễn nhất định sẽ bắt quay lại, còn không phải hôn thêm lần thứ hai sao?
Yến Thanh Ti bỗng cảm thấy câu nói này có chút buồn cười, không nhịn được mà cười lên.
Nhạc Thính Phong tức đến mặt mũi méo xệch: "Còn có mặt mũi mà cười nữa... ông còn chưa tính toán với cô đâu."
Yến Thanh Ti gỡ tay của Nhạc Thính Phong ra: "Tính toán? Chúng tôi cũng chỉ là dựa theo kịch bản quay phim thôi, thế này đã không chịu nổi thì cảnh giường chiếu phía sau thì làm thế nào? Với lại..." Chúng ta có quan hệ gì đâu? Cũng chẳng phải là người yêu của nhau, quản nhiều thế để làm gì?
Yến Thanh Ti cười cười, câu sau cùng cô không có nói ra, như thế sẽ chỉ làm Nhạc Thính Phong xấu mặt trước mặt Tần Cảnh Chi.
Tần Cảnh Chi gật gật đầu nói: "Đúng thế, nếu không để lần sau tôi nói với đạo diễn thêm thêm vài cảnh giường chiếu nữa."
Nhạc Thính Phong nghiến răng: "Tần Cảnh Chi, anh đã chán sống thế thì chỉ cần nói với tôi một tiếng là được, tôi thành toàn cho anh."