Yến Thanh Ti tới phim trường, cô đẩy cửa phòng trang điểm ra, có mấy nữ diễn viên đang cười cười nói nói trong đó, thấy Yến Thanh Ti, tiếng cười lập tức im bặt.
Yến Thanh Ti từ từ bước vào: "Chậc, vui vẻ thế, người nào người nấy tinh thần có vẻ tốt quá nhỉ."
Tiểu Từ đi theo sau cô, hất hàm, coi thường nhìn đám người đó.
Trên đường đi, cậu đã kể hết với Yến Thanh Ti chuyện của Lư Vân Vân và Triệu Văn Kỳ, cậu nghĩ, dù sao chị Thanh Ti cũng có thể tự đoán ra, có giấu cũng chẳng tác dụng gì.
Tiểu Từ kéo ghế cho Yến Thanh Ti, cô ngồi xuống: "Chậc, xem ra hôm qua các người tắm nắng thích lắm đúng không."
Lư Vân Vân mặt mũi tái nhợt, đứng phắt dậy: "Chị Thanh Ti.........."
Cô ta nói gì nghe cũng có vẻ rất uất ức, đáng thương, nước mắt trong phút chốc là có thể rơi xuống, Yến Thanh Ti lập tức ngoắt lời: "Đừng, tôi không phải chị của cô, đừng có mà loạn nhận họ hàng, chẳng phải sau lưng tôi các người toàn gọi tôi là con khốn còn gì, con khốn với con đĩ không phải là người cùng một nhà đâu."
Lư Vân Vân sắc mặt trắng bệch, cơ thể lung lay như sắp ngã: "Sao cô có thể.......... cô.........."
Triệu Văn Kỳ kéo cô ta ngồi xuống: "Vân Vân, cô đừng phí lời với cô ta, để tôi xem cô ta có thể ngang ngược được tới lúc nào."
Yến Thanh Ti cười lạnh: "Tôi ngang ngược được tới lúc nào không cần cô phải quan tâm, cô cứ lo cho cái thân cô trước đi, con người tôi trước giờ chưa chịu thua thiệt ai cái gì, dám hại tôi thì đừng để tôi biết, tôi mà biết được rồi......."
Yến Thanh Ti cười lạnh một tiếng, nửa câu sau chưa nói hết, nhưng Tiểu Từ biết, nửa câu sau chính là: Bà đây sẽ đập chết cả lũ các người.
Triệu Vân Kỳ cũng tái mặt, cô ta nghĩ tới Nhạc Thính Phong liền kéo Lư Vân Vân: "Đi thôi, mặc kệ cô ta, tới cảnh của chúng ta rồi."
Mấy người khác cũng lục đục rời đi, không ai muốn ở lâu hơn với Yến Thanh Ti.
Sau khi mọi người đi rồi, Yến Thanh Ti nói với Tiểu Từ: "Tới phòng đạo cụ lấy cho chị mấy cái kim khâu."
Tiểu Từ không hiểu, Yến Thanh Ti lại giục: "Bảo em đi thì em cứ đi đi."
Sau khi Tiểu Từ ra ngoài, Yến Thanh Ti cầm một cái bình nhỏ đi tới trước bàn trang điểm của bọn họ, cô vớ lấy một lọ tẩy trang, vặn nắp đổ vào.
Một lát sau, Tiểu Từ chạy về, cầm theo một nắm kim.
Yến Thanh Ti nhếch miệng: "Em mang hết kim trong đó ra đấy à."
Tiểu Từ cười hê hê.
"Chị giao cho em một việc này."
"Chị, chị nói đi........"
............
Yến Thanh Ti mặc trang phục diễn ra ngoài, cảnh này của cô là cảnh sau khi Chiêu quý phi bị tống vào lãnh cung, những phi tần từng bị nàng ức hiếp tranh thủ cơ hội tới bỏ đá xuống giếng, trong đó có hai nhân vật do Triệu Văn Kỳ và Lư Vân Vân thủ vai.
Yến Thanh Ti hưng phấn vẫy vẫy tay, bắt đầu nào.
Đạo diễn hô ACTION! Yến Thanh Ti mặc một bộ đồ trắng mỏng manh, không đeo bất cứ trang sức quý giá nào, lạnh nhạt khinh thường nhìn đám người trước mặt.
"Ngươi vẫn còn tưởng rằng ngươi là quý phi nương nương kim tôn ngọc quý sao, một thứ dân ti tiện như ngươi làm gì có tư cách mà lên mặt với bổn phi."
Khi Triệu Văn Kỳ nói lời này, trong lòng cô ta sướng muốn chết, cô ta đã bàn với Lư Vân Vân rồi, phải mượn cơ hội "quang minh chính đại" này để lại giáo huấn cho Yến Thanh Ti một trận.
"Hôm nay, chúng ta đặc biệt đến là để hầu hạ quý phi nương nương."
Triệu Văn Kỳ nói rồi giơ chân đạp tới, nhưng còn chưa kịp chạm tới Yến Thanh Ti, cô ta đã ngã đùng ra rồi.
Triệu Văn Kỳ nghiến răng, ra hiệu với Lư Vân Vân, mấy người đó cùng nhau đè lên Yến Thanh Ti.
Nhưng chỉ một giây sau thôi, Lư Vân Vân với Triệu Văn Kỳ đã cùng phát ra tiếng kêu thảm thiết, Yến Thanh Ti bị mấy ả đè dưới dất, khóe miệng vẫn nhếch lên nụ cười tà ác, chị đây thích nhất là đánh hội đồng đấy.