Nhạc phu nhân không có nói thật, bà nghĩ tốt nhất đừng quá đả kích con trai thì hơn, đâu thể nói với nó: "Con trai con không có cửa đâu, đừng tốn công vô ích nữa".
Nhạc Thính Phong nghi ngờ: "Thật á? Mẹ chắc là mẹ không lừa con chứ."
Nhạc phu nhân "hừ" một tiếng: "Biến đi, mày nghĩ mẹ mày là người thế nào vậy."
"Mẹ đấy, chỉ cần bớt hố con một lần thôi là con đã cảm ơn trời đất lắm rồi." Nhạc Thính Phong cười cười, xách cơm đi.
Nhạc phu nhân mắng một câu: "Thằng ranh......"
............
Buổi chiều, Yến Thanh Ti đang quay phim, Nhạc phu nhân cùng Hạ Lan Tú Sắc tới phim trường tham quan.
Hạ Lan Tú Sắc thấy hóa trang của Yến Thanh Ti, kinh ngạc nói: "Oa....... Chị Thanh Ti chị xinh quá, đẹp quá đi mất!"
Thế là cô liền móc điện thoại ra định chụp nhưng bị Tiểu Từ chặn lại: "Không được, không chụp được đâu, đoàn làm phim chúng tôi có hiệp định bí mật, chưa tới thời gian tuyên truyền không thể tiết lộ bất cứ thứ gì, tôi lấy danh nghĩa người thân đưa mọi người vào đây, nếu bị đạo diễn biết được, chắc chắn sẽ đuổi tôi mất."
Hạ Lan Tú Sắc buông điện thoại xuống, vội nói: "Không chụp, không chụp đâu, thật đấy, mà tôi chụp xong không up, chỉ xem một mình thôi cũng không được sao."
Nhạc phu nhân nhíu mày nói: "Tú Sắc, con đừng quấy, đây là quy định của đoàn làm phim......."
Hạ Lan Tú Sắc ngậm miệng gật đầu: "Con xin lỗi, bác gái, con tùy tiện quá."
Giữa giờ nghỉ, Tần Cảnh Chi đi tới: "Chị, sao chị lại tới đây."
Nhạc phu nhân thấy Tần Cảnh Chi liền chột dạ, dù chính con trai bà khiến bà làm ra cái chuyện mất mặt ấy, nhưng bà vẫn cười ha hả: "Chị.... đi du lịch."
"Cảnh Thành thì có mấy nơi có thể ngắm nghía được đâu, tối em mời chị ăn cơm nhé."
Nhạc phu nhân thật ra chẳng muốn nói chuyện với Tần Cảnh Chi chút nào: "Không cần, không cần đâu, chú cứ bận việc của chú đi."
Tần Cảnh Chi cười nói: "Bà nội ở nhà lúc nào cũng buồn chán, chị lúc nào đi chơi bài thì gọi bà theo với nhé."
Nhạc phu nhân cắn cả vào lưỡi: "A....... Được, được..... chứ!"
"Phải rồi, hôm trước em có nói với bà, tết năm này em sẽ đưa cháu dâu về ra mắt, chị, chị thấy cô ấy thế nào?" Tần Cảnh Chi chỉ tay về phía Yến Thanh Ti.
Nhạc phu nhân trợn tròn mắt, ai ya, mẹ nó, cuối cùng bà cũng hiểu tại sao con trai bà lại hại Tần Cảnh Chi rồi, tính chen chân với con trai bà à?
Nhạc phu nhân lập tức không thấy chột dạ nữa, cướp người phụ nữ của con trai bà, bà có hại chút xíu vậy cũng quá nhẹ rồi.
Nếu bà sớm biết thì khi cho bà Tần xem tấm ảnh kia, bà đã đổ thêm dầu vào lửa rồi. Chậc, nhẹ tay quá.
Nhạc phu nhân nghiêm túc đánh giá một lượt, tỏ ra nghiêm túc nói: "Cô gái đó hả, chị thấy cũng chẳng tốt đẹp gì, chú xem, trông diêm dúa lòe loẹt thế kia, nhìn cứ như một con tiểu yêu tinh, nếu chú đưa cô ấy về, bà nội chú tức tới tái phát bệnh tim thì sao, nhà có dòng dõi gia giáo như nhà chú, phải lấy thiên kim môn đăng hộ đối chứ, cô gái này xinh thì có xinh, nhưng chắc chắn chú không qua được cửa bà nội với cha mẹ đâu."
Tần Cảnh Chi vẫn cười, tao nhã lịch sự, kiên nhẫn nghe hết rồi nói: "Vậy sao? Nhưng......... Thính Phong cũng đang theo đuổi cô ấy? Chị có biết chuyện đó không?"
Nhạc phu nhân gật đầu, nói: "Chuyện này tất nhiên là chị biết rồi, chú không biết đâu, sáng nay chị còn tóm được chúng nó tận giường kìa, chị già thế này rồi đúng là chịu không nổi, thanh niên trẻ bây giờ sống thoáng thật đấy, hai đứa nó nói, mấy tháng nữa không chừng còn có thể để chị lên chức bà nội luôn cơ........"
--------
Yến thổ hào: Mẹ, mẹ thân yêu của con, để con bóp vai cho mẹ nhé, mẹ muốn được phục vụ thế nào thì cứ nói đi.