"Tôi tới công ty trước, Giang Lai đã đặt khách sạn rồi, buổi tiệc đóng máy tối này của bên em là do cậu ta sắp xếp, nếu chiều nay ở công ty không có chuyện gì tôi sẽ tới đón em."
"Tôi không đồng ý có được không?"
Nhạc Thính Phong hất cằm: "Tất nhiên là không rồi, tôi nói là được, một nhân viên quèn như em ở trước mặt ông chủ, có chỗ cho em nói sao."
Mấy ngày nay, Nhạc Thính Phong vừa cường thế, ngang ngược, lại vừa tiến công an ủi vỗ về, anh luôn cố tình can dự vào cuộc sống của Yến Thanh Ti.
Sáng nào anh cũng tới, lúc tới trên tay còn mang theo bữa sáng mà Nhạc phu nhân đã chuẩn bị.
Yến Thanh Ti có thể từ chối Nhạc Thính Phong, nhưng lại không thể từ chối sự ấm áp của Nhạc phu nhân.
Cô nghĩ chắc mình nhớ mẹ quá rồi, sự quan tâm mà Nhạc phu nhân dành cho cô khiến cô có một cảm giác, cô vẫn còn là một đứa trẻ, mẹ cô vẫn còn sống trên thế gian này.
Yến Thanh Ti không muốn từ bỏ chút mong ước xa vờ đó, cô vẫn một mình vật lộn, khó khăn sống tiếp, niềm tin duy nhất của cô chính là phải tiếp tục sống, chỉ có sống tiếp cô mới có thể trả thù được.
Nhưng hai mẹ con nhà Nhạc Thính Phong lại đột nhiên xuất hiện trong cuộc đời cô, khiến cô không biết nên cự tuyệt họ thế nào.
Từ bài xích, giờ cô lại ngày càng quen với sự gần gũi của anh, Yến Thanh Ti rất sợ, cô sợ có một ngày nào đó khi cô không thể khống chế nổi bản thân nữa, ngày đó sẽ trở thành ngày tuyên án tử hình của cô.
Nhạc Thính Phong rời đi, chị Mạch liền xáp tới bên cạnh Yến Thanh Ti nói: "Thanh Ti cố lên, em đúng là tuyển thủ chuyên nghiệp duy nhất của công ty chúng ta đấy, hạ gục Nhạc Thính Phong rồi được gả vào gia đình giàu có, bước tới đỉnh cao của cuộc đời, còn đưa bọn chị cùng bay lên nữa chứ."
Yến Thanh Ti cười cười, không nói gì.
Chiều nay là cảnh quay cuối cùng, cảnh này là cảnh tai nạn xe ngay giữa đường, tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều rất cẩn thận, nhưng cảnh quay thế này rất dễ xảy ra sự cố, cho nên trước khi quay phim đều phải kiểu tra vô cùng kĩ càng.
Yến Thanh Ti ngồi trong xe, khi sắp bị đâm, cuối cùng vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc, nam chính đã cứu được nữ chính ra, xe bị nổ, tình yêu của hai người cuối cùng có một kết thúc viên mãn.
Cái kết mắc ói thế nhưng lại là kết thúc mà khán giả yêu thích nhất, hơn nữa đạo diễn cũng nói nếu như sau khi tung bộ phim này ra mà đạt được hiệu quả tốt thì sẽ quay phần hai, nhưng nếu thật sự như vậy thì phần sau sẽ quay cái gì nhỉ?
Lời thoại của Yến Thanh Ti rất ít, cô đợi tới lúc kiểm tra xong đâu vào đấy, đạo diễn hô "bắt đầu".
Yến Thanh Ti không hiểu sao cô cứ cảm thấy hôm nay có hơi hốt hoảng trong người không cách nào nhập tâm, tập trung tinh thần được.
Cô nhìn đồng hồ, còn khoảng 30 phút nữa là quay phim rồi.
Tại trung tâm thành phố, có một người tới công ty luật của Hạ Lan Phương Niên, trông vẻ mặt của cô ta khá gấp gáp cùng lo lắng.
"Tôi muốn tìm luật sư Hạ Lan, tôi có chuyện vô cùng quan trọng cần gặp anh ấy."
Em gái tiếp tân lắc đầu: "Không được chị ơi, luật sự Hạ Lan hiện tại rất bận, không có hẹn trước thì không thể gặp được."
"Nhưng tôi có chuyện quan trọng thật, liên quan đến mạng người đấy, phiền cô có thể gọi hộ tôi một cuộc điện thoại được không, cô nói với anh ấy là tôi có chuyện quan trọng cần tìm anh ấy, có liên quan tới Yến Thanh Ti, giờ cô ấy đang gặp nguy hiểm."
"Vậy được, để tôi gọi điện thoại hỏi xem." Dập máy, em gái tiếp tân nói: "Mời chị đi theo tôi."
Hạ Lan Phương Niên nhìn người vừa bước vào, nhất thời anh nhíu mày lại, chán ghét nói: "Sao lại là cô?"
Yến Như Kha bất an cứ xoắn hai tay vào nhau, sắc mặt tái nhợt, mắt đỏ lựng lên, tóc tai lộn xộn, chắc lúc chạy tới đây cũng rất vội, cô ta nói: "Anh Hạ Lan, thật xin lỗi vì tôi thật sự không biết nên tìm ai nên chỉ có thể tới đây tìm anh."
"Cô nói Thanh Ti đang gặp nguy hiểm, cô ấy làm sao mà nguy hiểm?"
Yến Như Kha cắn môi, hai mắt đỏ lên: "Cô ấy.... chiều nay cô ấy phải quay một cảnh tai nạn xe, chiếc xe đó, bị.... bị người khác giở trò rồi......."
-------
Nhạc phu nhân: Con trai, cơ hội kìa, mau lên! Mẹ đã lo lắng cho con đến thế rồi, con mà còn không cố lên, sau này cũng không lấy nổi vợ đâu đấy!