Nhạc phu nhân xua tay: “Yên tâm, yên tâm, con nghĩ mẹ là đồ ngốc à?”
Nói rồi, bà thở dài.
“Biết thế đã đổi thuốc từ cái hồi còn ở Cảnh Thành rồi, đều là tại con hết, cái đồ đầu đất nhà con, chả biết cái gì cả.”
Nhạc Thính Phong trợn mắt!
Cầm viên canxi ra khỏi phòng, Nhạc Thính Phong nhếch môi, nở một nụ cười đen tối.
Anh vốn cũng định đổi thuốc rồi, nhưng mà… nhỡ đâu lại trúng thưởng thật, Thanh Ti chắc chắn sẽ quậy, một mình anh cố ý cũng không trấn an cô được.
Nhưng mà… bà lão nhỏ nhà anh lại khác, Nhạc Thính Phong nhìn ra được, Yến Thanh Ti rất thích mẹ anh có lẽ là vì cô cảm nhận được tình yêu của mẹ từ Nhạc phu nhân, cô có cảm giác thân cận với mẹ anh theo kiểu rất tự nhiên, rất bản năng.
Cho nên lôi kéo mẹ anh thành đồng bọn, chuyện này coi như cả hai người bọn họ âm mưu, sau này kể cả chân tướng có bị phát hiện, chẳng phải vẫn còn có cả mẹ anh chống ở đằng trước à?
Anh tin chắc, Yến Thanh Ti sẽ nể tình mẹ anh, hơn nữa cũng không so đo với bà đâu.
Nhạc Thính Phong cầm thuốc tránh thai về gặp Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti cũng không nhìn, cứ thế cho vào mồm uống nước nuốt xuống, uống xong rồi cô còn chép chép miệng, “Sao thuốc lần này lại ngọt ngọt?”
Nhạc Thính Phong thuận miệng kiếm cớ: “Ồ, người trong bệnh viện nói, đây là thuốc tránh thai có hiệu quả tốt nhất hiện giờ.”
Yến Thanh Ti cũng không để ý nên chẳng nghĩ nhiều.
Nhạc Thính Phong lén lút lau mồ hôi lạnh.
……
Yến Thanh Ti vốn cho rằng kiểu gì ‘Lãnh Hương’ nửa tháng sau mới chính thức quay phim, không ngờ ăn sáng xong, đạo diễn đã gọi điện thông báo cho cô, vì diễn viên đóng nam chính Tống Thanh Ngạn lịch trình thay đổi, cho nên phải bắt đầu sớm hơn dự định, giờ thời gian rất gấp rút.
Ngay buổi chiều nay Yến Thanh Ti đã phải đi rồi.
Lúc cô đi, Nhạc Thính Phong dặn dò cô: “Về phần Diệp Thiều Quang, anh sẽ nghĩ cách đối phó với anh ta, nhưng trước lúc đó, em đừng tuỳ tiện đối đầu với anh ta, khi anh không có ở đó, nếu như em gặp phải anh ta, có thể tránh được thì tránh, không tránh được thì phải lập tức gọi điện cho anh.”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Đây là đến đoàn làm phim để đóng phim, có muốn tìm anh ta đi chăng nữa, tôi cũng chẳng có thời gian.”
“Còn nữa, chuyện của mẹ vợ, em không vần phải lo lắng đâu, anh sẽ sai người tra rõ ràng chuyện này, em cứ yên tâm đóng phim đi.”
Yến Thanh Ti mấp máy môi muốn phản bác lại một câu, nhưng nhìn gương mặt nghiêm túc của Nhạc Thính Phong cô lại im lặng.
“Được!”
“Qua mấy hôm nữa anh sẽ đến thăm em.”
“Ừ…”
“Không cho phép em liếc mắt đưa tình với gã khác.”
“…sẽ cố.” Nhìn thấy gương mặt đen sì của Nhạc Thính Phong, Yến Thanh Ti cười lên: “Ngoan, chờ tôi trở về.”
Lần này Yến Thanh Ti đi quay phim có lẽ sẽ lâu hơn bình thường, Nhạc phu nhân chuẩn bị cho Yến Thanh Ti rất nhiều mặt nạ với các loại sản phẩm dưỡng da, dặn dò cô phải ăn cơm đúng giờ, mấy ngày nữa bà sẽ đến thăm cô.
Yến Thanh Ti ôm lấy Nhạc phu nhân rồi lên xe đi mất.
Tiễn Yến Thanh Ti đi rồi, Nhạc Thính Phong kéo Nhạc phu nhân lại, nói: “Mẹ, con nói với mẹ chuyện này.”
Nhạc phu nhân đang cầm điện thoại xem weibo của Yến Thanh Ti, thuận miệng hỏi: “Chuyện gì?”
Nhạc Thính Phong hỏi: “Mẹ…gần đây tâm trạng mẹ rất tốt đúng không?”
Nhạc phu nhân ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh: “Đúng thế, rất tốt luôn, con có biết không, kể từ lúc Thanh Ti thắng hộ mẹ ván bài hôm đó, không có ai dám giả vờ giả vịt trước mặt mẹ nữa, đặc biệt là ba bà già đê tiện kia, nhìn thấy mẹ đều vòng đường khác đi, bao nhiêu năm nay, quãng thời gian này chắc là quãng thời gian mẹ vui vẻ nhất.
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Thế thì tốt, lần này con đi công tác, cha con, ông già đó có đến tìm con, ông ta bảo ông ta muốn về nước!”
Nét mặt của Nhạc phu nhân dần dần lạnh đi: “Được thôi, chỉ cần biến thành một đống tro cốt, muốn về lúc nào thì về!”