Quay xong một cảnh, Nhạc phu nhân mau chóng bảo Quý Miên Miên rót cho Yến Thanh Ti một cốc trà giải nhiệt, bình trà này là bà dặn riêng Tô Tiểu Lục bảo với đầu bếp trong nhà hàng tư nhân của nhà họ Tô làm riêng cho Yến Thanh Ti.Quý Miên Miên đột nhiên kinh ngạc thốt lên: “Ô, Tần ảnh đến đến rồi kìa, Tần ảnh đế đó…”
Nét mặt của Nhạc phu nhân liền thay đổi, ngay lập tức bà quay sang nhìn xem. Quả nhiên là Tần Cảnh Chi, anh ta đang nói chuyện với Tống Thanh Ngạn.Quý Miên Miên lấy điện thoại ra chụp liên tiếp mấy cái, nói: “Oh my god, couple cường - cường nhất trong lịch sử, cảnh này quả nhiên đẹp đến phát xỉu luôn.”Yến Thanh Ti hiếu kì hỏi: “Cái gì là, couple cường - cường nhất trong lịch sử?” Quý Miên Miên ngay lập tức phổ cập cho cô: “Rất nhiều fangirl trên mạng đều ship cặp này chị ạ, vừa đẹp trai lại vừa có diễn xuất, vì vậy bọn họ được gọi là couple Tần Tống - Vương Triều Chi Luyến.”
Yến Thanh Ti ngay lập tức nhớ đến chuyện Nhạc phu nhân kể với mình Tần Cảnh Chi là gay, cô nổi cơn hóng hớt: “Vậy bọn họ…có thật là có... một chân với nhau thật không?”
Quý Miên Miên lắc đầu nói: “Cái này…vẫn không ai biết là thật hay giả, nói không chừng là thật đấy chị ạ?”
Nhạc phu nhân liếc nhìn Yến Thanh Ti một cái, ánh mắt ấy dường như đang nói: Con xem đi, là thật đấy.
Nhạc phu nhân kéo Yến Thanh Ti lại thì thầm nói: “Chẳng trách bao nhiêu năm nay vẫn không có bạn gái, hoá ra người ta không thiếu bạn trai.”
Yến Thanh Ti gật đầu lia lịa.
Tần Cảnh Chi vốn đang định đến nói vài câu với Yến Thanh Ti.
Nhưng từ xa đã nhìn thấy Nhạc phu nhân, anh ta cũng không đến chào hỏi gì nữa, quay đầu đi thẳng.
Vẻ mặt Nhạc phu nhân đầy vô tội: “Ơ cái thằng nhóc này, sao nhìn thấy bác mà lại chạy thế nhỉ, thật đúng là…”
Buổi chiều, Yến Thanh Ti không phải quay phim nữa, cô đưa Nhạc phu nhân, Quý Miên Miên và tiểu Từ cùng đi dạo phố.
Đi dạo một buổi chiều, Yến Thanh Ti từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới nhận thức được cái gì gọi là điên cuồng mua sắm.
Vào một cửa hàng độc quyền của Chanel, Yến Thanh Ti chỉ liếc nhìn một cái xắc tay hoạ tiết quả trám một cái thôi.
Nhạc phu nhân liền vẫy tay bảo nhân viên của cửa hàng đóng gói luôn cả hai màu của kiểu túi đó.
Thế nên Yến Thanh Ti không dám liếc nhìn lung tung nữa.
Đi mua sắm cả một buổi chiều, nhiều đến nỗi mấy tay cũng không xách được nữa, cô bảo tiểu Từ lái xe chở đồ đạc về khách sạn trước, còn cô đi cùng Nhạc phu nhân và Quý Miên Miên vào một căn phòng riêng trong nhà hàng đồ Âu ăn lót dạ trước đã.
Giữa bữa ăn Yến Thanh Ti vào toilet một chuyến, lúc về đi ngang qua bàn số 9, "choang" một cái, một cái dĩa rơi ngay trước mặt cô.
“Cô gái, làm phiền cô nhặt giúp tôi cái dĩa lên.”
Yến Thanh Ti nghiêng đầu quay sang nhìn đôi nam nữ nọ, hình như họ là vợ chồng, phong độ khí chất rất tốt, nhìn cách ăn mặc không phải là người bình thường.
Yến Thanh Ti nhìn người đàn ông đó có hơi quen quen, cô thấy đây cũng chỉ là việc tiện tay thì làm, liền khom người nhặt lên.
Người đàn ông trung nên đó lại nói: “Phiền cô lau sạch nó cho tôi.”
Đây đâu phải là nhờ vả mà là ra lệnh thì đúng hơn, Yến Thanh Ti cau mày.
“Bác trai này, tôi không phải là nhân viên ở đây.”
Người đàn ông trung niên đó "hừ" lạnh một tiếng: “Thanh niên trong nước giờ toàn thế này cả hay sao, không biết lễ phép hay có gia giáo, chẳng trách ở nước ngoài người ta thường nói người trong nước không biết lịch sự.”
Yến Thanh Ti cười lạnh nói: “Ông chẳng phải cha mẹ của tôi, cũng chẳng phải trưởng bối của tôi, giờ tôi còn đang khách khí với ông là để nể mặt ông lắm rồi, ông cũng đừng có cậy già mà lên mặt, còn nữa, ông thấy ở nước ngoài tốt thì còn về nước làm gì nữa?”
Người đàn ông trung niên khinh khỉnh nói: “Bẻm mép thật, tuy tôi không ở trong nước, nhưng những việc có liên quan đến cô Yến đây, tôi lại đều được nghe nói đấy, cứ tưởng rằng những lời đồn đại trên mạng không thể tin, nhưng xem ra không có lửa làm sao có khói, một đứa con gái chỉ biết dựa vào quy tắc ngầm để leo lên như cô, suốt ngày chỉ biết đi làm tình nhân của người khác, đạo đức quả nhiên thấp kém, cũng không biết rốt cuộc thì Thính Phong vừa ý cô ở điểm nào.”
Yến Thanh Ti âm thầm giật mình, chẳng trách lại thấy quen như thế, ông ta có đôi ba phần giống với Nhạc Thính Phong, người đàn ông này --- là cha của Nhạc Thính Phong?