Yến Thanh Ti ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới trước mặt Nhạc Thính Phong.
Nhạc Thính Phong lạnh lùng nhìn cô: "Đã nghĩ kĩ xem phải nói thế nào chưa?"
Yến Thanh Ti lắc đầu quyết đoán: "Chưa nghĩ ra."
Nhạc Thính Phong ha hả một tiếng: "Chưa nghĩ ra mà dám tới đây, gan em dạo này cũng lớn lắm nhỉ?"
"Nhưng nghĩ ra nên làm thế nào rồi."
Nhạc Thính Phong không nhịn được muốn cười: "Vậy em nói xem em định làm thế nào?"
Yến Thanh Ti xị mặt, rất nghiêm túc nhìn ngó xung quanh, thấy xe của Nhạc Thính Phong, cô đột nhiên nắm lấy tay anh lôi về phía chiếc xe.
Nhạc Thính Phong sửng sốt: "Em muốn làm gì?"
"Lát nữa anh sẽ biết." Yến Thanh Ti lôi kéo Nhạc Thính Phong đi nhanh về phía trước.
Cô mở cửa rồi đẩy Nhạc Thính Phong vào xe rồi cũng chui người vào cùng.
Nhạc Thính Phong nghi hoặc không thôi: "Em định đi đâu?"
"Không đi đâu cả, ở đây luôn đi." Yến Thanh Ti ngồi khóa trên đùi Nhạc Thính Phong.
Cô vuốt tóc ra sau, cúi đầu nhìn chằm chằm vào mắt Nhạc Thính Phong, vẻ mặt nghiêm túc còn mang theo chút yêu dã, lẳng lơ: "Tôi không nghĩ ra lí do gì có thể thuyết phục được anh cả, thế nên, chỉ có thể ngủ phục anh thôi.”
"Anh..."
Nhạc Thính Phong chưa nói hết đã bị người ta lấp miệng lại, Yến Thanh Ti giữ lấy hai tay anh, không cho anh động đậy, tóc cô rủ xuống, rơi trên cổ anh ngưa ngứa.
Hôm nay, Yến Thanh Ti hôn anh một cách cực kì hung bạo, nhiệt độ trong xe dần cao lên khiến Nhạc Thính Phong cảm thấy mình như bị trúng nắng, anh thấy váng vất, phiêu phiêu.
Nhạc Thính Phong chợt nghĩ, cách này hay, quá hay luôn! Anh chỉ mong sau sau này Yến Thanh Ti làm nhiều chuyện sai trái nữa vào, như vậy chẳng phải là anh có phúc rồi sao?
Thế nhưng... Trong xe nóng quá, dưới nhiệt độ như thiêu như đốt, xe tắt máy nên điều hòa không mở, trong xe nóng như cái lò xông hơi vậy. Lại cộng thêm việc bị Yến Thanh Ti hôn như vậy, nhiệt độ cơ thể anh cũng dần tăng lên, cả người nhanh chóng bị mồ hôi thấm ướt.
Cơ thể nóng tới độ có thể bốc hơi, cửa kính xe tràn ngập hơi nước.
Cứ tiếp tục như vậy sẽ xảy ra chuyện mất, Nhạc Thính Phong dựa vào tia lí trí cuối cùng đè mạnh Yến Thanh Ti xuống.
Cả hai người đều nóng hừng hực, như cái bánh bao sắp bị hấp nát vậy.
Hai má Yến Thanh Ti ửng đỏ, mắt cô rưng rưng, môi đỏ, kiều mị động lòng người.
Nhạc Thính Phong nuốt nước bọt nói: "Lần này em làm tốt lắm, so với thuyết phục, anh thích ngủ phục hơn." Nhạc Thính Phong giang tay ra: "Hoan nghênh em tới ngủ phục anh bất cứ lúc nào."
Yến Thanh Ti vuốt vuốt cằm Nhạc Thính Phong: "Anh cứ đợi đấy."
Cô đưa tay ra xé áo Nhạc Thính Phong.
Khóe miệng Nhạc Thính Phong không nhịn được nhếch lên, mồ hôi trên mặt nhỏ xuống, rơi xuống cổ Yến Thanh Ti: "Nhưng... giờ hai đứa mình bật điều hòa trên xe lên trước được không, em không thấy nóng à?"
Yến Thanh Ti nhún vai: "Có nóng sao?" Cô chớp chớp mắt: "Chẳng lẽ không phải như tôi nghĩ là do tôi quá nhiệt tình à."
Cô chỉ đang chăm chú nghĩ xem làm thế nào để mau chóng ngủ với Nhạc Thính Phong, căn bản quên luôn cả vấn đề nhiệt độ, Nhạc Thính Phong nhắc xong cô mới thấy đúng là nóng muốn chết.
Nhạc Thính Phong nâng mặt Yến Thanh Ti lên, mạnh mẽ hôn cô: "Nhiệt độ này quả thật không thể sánh với sự nhiệt tình của em được.
Trong mắt Nhạc Thính Phong, Yến Thanh Ti lúc này thật sự quá đáng yêu, dù cho anh có bị hấp thành bánh bao nát ở đây anh cũng vui lòng.
Nhạc Thính Phong bật điều hòa trong xe lên, nhiệt độ trong xe dần dần hạ xuống.
Yến Thanh Ti kéo áo Nhạc Thính Phong: "Mau chút..."