Nhạc phu nhân liếc mắt nhìn Yến Thanh Ti, bĩu môi nói: "Còn có... nếu con dám thích người khác, hừ, Nhạc gia chúng ta còn có nhà mẹ đẻ Tô gia của bác cũng không phải ăn chay nha."
Lời này của Nhạc phu nhân có thể nói là đang uy hiếp Yến Thanh Ti, chỉ còn thiếu mỗi nước nói thẳng vào mặt Yến Thanh Ti: cháu trêu chọc con trai bác, giờ nó thích cháu rồi, vậy đương nhiên cháu chỉ có thể gả vào nhà bác. Còn nếu cháu dám thích người khác thì... ha ha, đừng trách bác không nể mặt.
Yến Thanh Ti kinh ngạc nhìn Nhạc phu nhân, không thể tìn được Nhạc phu nhân sẽ nói được những lời như vậy. Cô nhớ không nhầm thì Nhạc phu nhân là một người vừa hiền lành lại ngây thơ, mang thuộc tính “tiểu bạch thỏ”.
Vậy sao... có thể nói được lời nói bá đạo như vậy?
Yến Thanh Ti suy nghĩ về câu chuyện lúc còn bé của Nhạc phu nhân, chắc lúc đó bà cũng là một đứa bé cực kì kiêu căng, sống trong một gia đình giàu sang phú quý, lại được cả nhà chiều chuộng như thế, có chút tùy hứng cũng là chuyện tất nhiên.
Yến Thanh Ti bật cười, giờ thì cô đã hiểu, sự bá đạo cùng tự tin của Nhạc Thính Phong là từ đâu mà ra.
Nhạc Thính Phong dựa vào tường nghe trộm cuộc nói chuyện trong phòng, khóe miệng khẽ nhếch lên, sự bất an trong lòng cuối cùng cũng buông xuống.
Quả nhiên vào lúc mấu chốt, mẹ ruột vẫn là đáng tin cậy nhất.
Đời này của Yến Thanh Ti chỉ có một con đường có thể đi, gả cho anh, gả cho anh, cuối cùng vẫn là gả cho anh!
Bên cạnh Nhạc Thính Phong người đẹp nhiều như mây còn cần Yến Thanh Ti đến dụ dỗ hay sao?
Yến Thanh Ti hay nói là cô chủ động câu dẫn anh, nhưng thực chất anh mới là người câu dẫn Yến Thanh Ti.
Ba năm trước, Yến Thanh Ti thật sự cho là cô dễ dàng bò lên giường của anh như vậy sao?
Hay nói một cách cụ thể hơn thì là, nếu không phải bản thân anh muốn ngủ với cô, nếu không phải anh tự nguyện thì Yến Thanh Ti có sống hay chết cũng chẳng liên quan gì tới anh.
Trong tình yêu không có đúng hay sai, cho tới bây giờ đều là anh nguyện đánh, tôi nguyện chịu đau!
Nhạc Thính Phong đứng dậy xắn lại tay áo, lúc này mới cam tâm đi mua đào giòn.
Yến Thanh Ti biết những lời này của Nhạc phu nhân cũng là một phương thức an ủi, những vướng mắc trong lòng của cô không thể nào tháo gỡ một cách đơn giản như vậy. Chuyện kết
hôn thực tình cô còn chưa nghĩ tới, không… nói đúng hơn là không dám nghĩ.
Yến Thanh Ti không dám nhìn Nhạc phu nhân, nói: "Con chưa từng nghĩ sẽ lập gia đình. Con biết con phải sống một cuộc sống như thế nào, phải đối mặt với cái gì con cũng rất rõ ràng, càng biết những gì con từng làm sẽ mang tới hậu quả thế nào. Lấy con về không khác gì vác một quả bom về nhà, không biết khi nào nó sẽ phát nổ. Bác bị đâm chỉ là một khởi đầu nho nhỏ thôi, về sau xảy ra những gì chính con cũng không dám đoán trước, lại càng sợ..."
Nhạc phu gật đầu: "Bác biết, tuy rằng nhiều lúc bác hơi hồ đồ, đầu óc cũng không được nhanh nhạy nhưng cũng không phải kẻ ngốc, con có bí mật trong lòng, một cô gái bình thường sao có thể làm ra được những chuyện như con đã làm? Nhưng mà, chúng ta lại cần một cô con dâu lợi hại như con, cứ như bác đây chỉ biết tiêu tiền thì cũng chẳng giúp đỡ gia đình quản lí được cái gì, tất cả đều dồn cho thím Ngũ. Con thì khác, con gả vào có thể giúp đỡ được rất nhiều việc. Còn có thằng con trai ngốc của bác, nếu không tìm được một nàng dâu lợi hại để trị nó thì không ổn. Dù sao, chỉ có con làm bác hài lòng, bác thích con nhất, con là phù hợp nhất. "
Trong lòng Nhạc phu nhân lại âm thầm bổ sung một câu: Cũng chỉ có con mới không chê bà già này ngu ngốc, có tên nào muốn bắt nạt bác thì con cũng giúp bác báo thù rửa hận, cưới một mình con bằng cưới năm cô con dâu khác, quá lời!
Nhạc phu nhân càng nhìn Yến Thanh Ti càng thấy hài lòng, bà là một người đơn giản, thích ai thì thích ra mặt, bà đã thích ai rồi thì không ai có thể bì với người đó.