Hồ Kiếm nói tiếp: “Loại cỏ Long Diên này nhìn thì rất bình thường, nhưng thật ra rễ của nó hoàn toàn khác với lá. Đa số các loại cây cỏ và thực vật khác đều phát triển kết trái ở nửa thân trêи, nhưng cỏ Long Diên thì khác, nó lại mọc quả ở rễ. Nhưng quả của cỏ Long Diên là một chất cực độc, nghe đâu còn độc hơn cả chất độc As2O3 của thạch tín đấy”.
Trong đầu tôi lóe lên một ý, vội cắt ngang lời y: “Khoan, anh vừa nói gì? Loại cỏ Long Diên này còn độc hơn cả chất As2O3 á?”
Tôi cũng từng tìm hiểu một chút về các chất độc thời cổ đại như thạch tín, hạc đỉnh hồng… nhưng bao lâu nay chưa có cơ hội dùng đến những kiến thức này. Không ngờ hôm nay lại có thể dùng đến, mà trùng hợp thay còn là những kiến thức mà chúng tôi rất cần nữa…
“Ừ, nếu ta chạm vào quả của cỏ Long Diên thì không sao, nhưng điều kỳ lạ cũng nằm ở đây, đó là không được để dính nước. Nếu dính một chút nước nào thì loại quả này sẽ tan ngay, chất độc bên trong sẽ phát tán ra ngoài, thậm chí có thể hạ độc chết năm con voi châu Phi”.
Nói rồi, Hồ Kiếm lại có vẻ đăm chiêu: “Đương nhiên, đây đều là lời đồn thổi, tôi cũng chưa được trải nghiệm thực tế. Hồi còn đi theo thầy mình, tôi đã từng nhìn thấy nó một lần, về sau thì không thấy nữa. Năm đó, thầy tôi đã tìm thấy một cây, nghe đâu còn hét giá 50 triệu ở phòng đấu giá đấy”.
Hồ Kiếm nói xong, mọi người đều kinh ngạc hô lên. Một loại thực vật kỳ bí thế này thì chỉ có thể quy công lao cho sự thần kỳ của thượng đế thôi. Nếu chuyện này đúng là thật thì chúng tôi không chỉ khám phá ra được bí mật của hòn đảo này, mà còn biết được cách xử lý con mãng xà khổng lồ nữa.
Mãng xà khổng lồ là loài động vật máu lạnh, nhưng điều đó không có nghĩa là nó không có máu. Nếu những gì Hồ Kiếm nói là thật, chất độc có thể hại chết năm con voi châu Phi thì chắc con mãng xà khổng lồ cũng chẳng thể nào chịu nổi. Dù nó có thể cầm cự sống tiếp thì chắc khẩu súng sắn trong tay tôi sẽ trở thành món vũ khí khủng khϊế͙p͙ với nó.
Tôi cười he he nói: “Hồ Kiếm, loại cò này ly kỳ thế cơ à?”
Hồ Kiếm gật đầu đáp: “Đương nhiên, tôi làm thợ săn nửa đời người, cũng mới nhìn thấy nó có một lần. Đây mới là lần thứ hai tôi nhìn thấy nó thôi đấy, nói ra thì hình như cây cỏ Long Diên này đã trưởng thành rồi”.
Tôi hít sâu một hơi, một suy nghĩ ngày càng chín muồi và hoàn thiện trong đầu, tôi hỏi: “Cỏ Long Diên, cỏ Long Diên. Tôi có một suy đoán thế này, không biết mọi người có muốn nghe không?”
“Gì thế?”
Lúc này, Bạch Vi đang quan sát tình hình xung quanh, nghe tôi nói xong, cô ấy ngoảnh lại nhìn tôi, còn những người khác cùng đều nhìn sang.
“Long Diên, Long Diên. Nghe nói đây là loại cây hình thành từ nước bọt của rồng, nhưng trêи đời này thật sự có rồng tồn tại hay sao?”
Nói rồi, tôi ngập ngừng một lát: “Đương nhiên là không. Tuy rồng không tồn tại, nhưng rắn thì có. Ví dụ như con mãng xà khổng lồ ở phía trước chẳng hạn, hình dáng của nó vượt xa khỏi tưởng tượng của chúng ta. Ngoài việc không thể bay ra thì gọi nó là con rồng cũng không phải là ngoa”.
“Ý của anh là?”
Hồ Kiếm cau mày, y đã đoán ra ý tôi.
“Thật ra sự hình thành của loại cỏ Long Diên này có liên quan đến con mãng xà khổng lồ kia, vì thế một cái cây nhỏ xíu này mới có công dụng mạnh đến vậy. Điều này cũng có nghĩa là vệt màu đen dính trêи áo tôi tối qua thật ra là màu xanh, nhưng sau khi bị lưỡi của con mãng xà khổng lồ chạm vào, nó đã biến thành màu đen như cương thi chạm vào gạo nếp”.
Tôi nói suy đoán trong đầu mình ra từng chút một: “Công dụng của loại cỏ Long Diên này rốt cuộc có thần kỳ như trong truyền thuyết hay không thì tôi không biết, nhưng tôi biết chắc nguồn gốc của phần màu đen trêи người tôi là ở đây. Chỉ cần mỗi người chúng ta thoa một lượng vừa phải chất lỏng từ lá cỏ Long Diên lên người, sức uy hϊế͙p͙ của con mãng xà khổng lồ đó sẽ giảm đi rất nhiều với chúng ta!”