“Chu tiểu nghi có công hộ giá, đương nhiên là xứng đáng với sự ban thưởng này.” Ninh Thư không biến sắc nói.
Triệu Húc lắc đầu, “Người cứu trẫm là Hoàng hậu, nếu như không có Hoàng hậu kéo tay trẫm xuống, thì chắc chắn trẫm sẽ bị thương, trẫm không biết phải ban thưởng cho Hoàng hậu như thế nào.”
Ninh Thư lắc đầu: “Hoàng thượng và thần thiếp là một, Hoàng thượng bình an, thì thần thiếp cũng an lòng.”
Triệu Húc nở nụ cười vui mừng, nói chuyện với Ninh Thư và Trang phi một lúc rồi rời đi.
“Nương nương…” Triệu Húc vừa đi, Trang phi liền đứng lên nói rất oan ức: “Chu tiểu nghi sao lại được sủng ái như vậy, mới thị tẩm một đêm mà đã được thăng hai cấp.”
“Thần thiếp khi mới vào cung, lúc đó mới chỉ là một tần, khó khăn lắm bây giờ mới chỉ ở mức phi.” Trang phi nói rất bất bình: “Làm gì có phi tần nào trong hậu cung được như cô ta?”
Ninh Thư uống ngụm trà, bình tĩnh nói: “Người ta có công hộ giá, còn ngươi không có công hộ giá.”
“Sớm biết như vậy lúc ở nhà thần thiếp đã luyện võ công, tổ phụ lúc nào cũng nói thần thiếp là phận nữ nhi, không được luyện võ, nếu như biết võ công, sau này nếu gặp trường hợp như vậy, thần thiếp nhất định sẽ hộ giá.” Trang phi vặn chiếc khăn tay.
“Sau này thần thiếp nhìn thấy Chu tiểu nghi…”
“Bây giờ là Chu quý nhân rồi.” Ninh Thư ngắt lời Trang phi: “Ngươi có kêu than với bổn cung cũng không có ích gì, người hãy tìm cách để Hoàng thượng đến cung của ngươi.”
Trang phi chép miệng, “Đến cung của thần thiếp chẳng qua là vì muốn rẽ vào Ngọc Quỳnh uyển.”
Việc Chu tiểu nghi được phong làm Quý nhân được lan truyền khắp hậu cung, ai nấy cũng đều rất kinh ngạc về việc thăng cấp nhanh chóng của Chu tiểu nghi, cô ta là người đầy toan tính, mới có hai tháng đã lên được bốn cấp.
Sự sủng ái này từ trước tới giờ chưa có phi tần nào có được.
Không ít phi tần đều chạy đến gặp Ninh Thư để hỏi xem việc này có thật hay không, Ninh Thư chỉ nói đó là thánh chỉ của Hoàng thượng.
Không ít phi tần đố kỵ mắt đỏ cả lên, nhưng lại bất lực không thể làm được gì.
Chu quý nhân cũng nhận được sự nhắc nhở của hệ thống: “Hoàn thành nhiệm vụ trong hai tháng được thăng cấp, nhận được phần thưởng là danh khí, cải tạo cơ thể hiện tại.”
Chu quý nhân tức thời cảm thấy cơ thể mình rất ấm áp, nhất là vị trí bụng, có thứ gì đó như đang động đậy, di chuyển một hồi rồi ngừng lại.
“Cải tạo hoàn thành, mời ký chủ không ngừng cố gắng, trở thành người được cưng sủng trong hậu cung, giao nhiệm vụ mới, khiến cho Hoàng thượng ân sủng ba ngày liên tiếp.” Hệ thống sủng phi nói.
Ba ngày, cũng may không phải là bảy ngày, tối qua đã là một ngày rồi, còn hai ngày nữa.
Nếu như tối hôm nay Triệu Húc tới, thì nhất định sẽ để hắn ta cảm nhận danh khí, nghe nói có thể khiến nam nhân mê đắm, có như vậy sẽ không sợ sau này hắn không đến nữa.
Chu quý nhân chờ Triệu Húc tới, trời trở tối thì có công công đến thông báo cho Chu quý nhân chuẩn bị tiếp giá.
Trong lòng Chu quý nhân cô cùng vui mừng, cảm thấy gần đây vận may của mình đang lên, mọi chuyện đều thuận lợi.
Chu quý nhân tắm rửa qua, tất cả đã sắp xếp ổn thỏa rồi, Triệu Húc cũng đã tới.
Triệu Húc nhìn gương mặt hơi ửng hồng, hương thơm vương trên người, cảm thấy nữ nhân này rất có mê lực, chỉ cần nhìn thấy nàng, là trong lòng hắn có cảm giác mê muội tràn đầy dục vọng.
Triệu Húc díu mắt nhìn về phía Chu quý nhân đang hành lễ, cười nói vui vẻ: “Ái phi rất thơm.”
Chu quý nhân gương mặt đỏ bừng: “Hoàng thượng đã dùng cơm chưa?”
“Ta đến đây là để cùng dùng bữa với nàng.”Triệu Húc kéo Chu quý nhân vào lòng, hít một hơi thật dài.
Chu quý nhân cười và cầm lấy ngón tay của Triệu Húc, rồi kéo Triệu Húc vào giường, Triệu Húc cười rồi nằm đè lên người của Chu quý nhân.
Sau khi vờn qua vờn lại, Triệu Húc bắt đầu vào bên trong, có cảm giác bị quấn chặt lấy, một cảm giác kích thích chỗ ngứa, đột ngột khiến cho Triệu Húc phải đầu hàng.
Triệu Húc sửng sốt, gương mặt tối sầm, cầm lấy cánh tay, nhìn vào ánh mắt mê hoặc, vẻ đẹp của cô ta đúng là không thể cưỡng lại được.
Nữ nhân này hôm nay sao thế, trước giờ hắn chưa bao giờ có cảm giác này.
Triệu Húc thử lại một lần nữa, lần này thời gian lâu hơn một chút, cảm giác vô cùng sảng khoái.
Sau khi kết thúc, Triệu Húc chuẩn bị rời đi, không muốn ở lại Ngọc Quỳnh uyển thêm nữa, trước khi đi còn nhìn vết thương sau lưng của Chu quý nhân.
Vết sẹo đã mờ dần, nếu như không nhìn kỹ thì khó mà thấy được.
Triệu Húc hơi nheo mắt, gương mặt trầm xuống, miệng vết thương khép lại thật là nhanh.
Lúc Triệu Húc xuống giường, hai chân có hơi nhũn ra, có cảm giác bị hút hết sinh lực vậy, hắn thử đi thử lại vài lần, có cảm giác không thể đỡ được sức nặng của bản thân.
Triệu Húc nhìn thoáng qua Chu quý nhân đang ngủ say trên giường vì mệt, gương mặt trầm hẳn xuống.
Sáng sớm ngày hôm sau, Chu quý nhân hai chân cũng bủn rủn vô cùng, toàn thân như muốn rời ra từng mảnh, liền sai cung nữ hầu cận đến xin Hoàng hậu miễn đến thỉnh an.
Cung nữ đến Trường Thu cung, các phi tần đều đã có mặt đầy đủ, đối mặt với nhiều con mắt như vậy, cung nữ lo lắng nói lắp ba lắp bắp, ý nói Chu quý nhân thân thể không được khỏe, không thể đến thỉnh an.
Ninh Thư nghe thấy vậy, lạnh nhạt nói: “Để Chu quý nhân yên tĩnh dưỡng bệnh.”
“Nương nương, ngày đầu tiên làm quý nhân đã như thế này, sau này cô ta còn định làm gì nữa…”
“Nương nương, thần thiếp thấy rất buồn bực, tại sao cô ta được thị tẩm xong lại không chịu đến thỉnh an…”
“Đúng vậy…”
Mấy phi tần nói thẳng trước mặt cung nữ của Ngọc Quỳnh uyển, khiến cho cung nữ của Chu quý nhân đỏ cả mặt.
Ninh Thư phất tay ra hiệu cho cung nữ lui xuống.
Sắc mặt Trang phi tối sầm lại, tối hôm qua, có cảm giác như hai người ở phòng bên cạnh đang đánh nhau vậy, nàng nằm ngủ trên giường của mình còn nghe thấy âm thanh vọng lại từ Ngọc Quỳnh uyển.
Trang phi đã hai tháng rồi chưa được ân sủng, khiến cho trái tim của Trang phi như muốn nổ tung.
Nàng hận cái con hồ ly tinh Chu quý nhân kia đến tận xương tủy, còn nói phải hợp tác với nhau, hợp tác cái con khỉ, quả nhiên đến cả canh cũng không uống được, chỉ còn lại chút cặn bã mà thôi.
Vẻ mặt Trang phi đầy khinh bỉ nói: “Ta vẫn nghĩ Chu quý nhân là hồ ly tinh, bị thích khách đâm bị thương, bản thân thích khách còn sùi cả bọt mép, ngây ngô như một con ngốc, còn cô ta bị thương nặng, chỉ mười ngày đã có thể xuống giường chạy nhảy, không phải là yêu tinh thì là gì?”
“Cô ta chính là yêu tinh chuyên hút sinh khí của nam nhân.”
“Nói như vậy cũng có lý, ta nghĩ có vẻ như Chu quý nhân bị hồ ly tinh nhập xác, chứ Chu quý nhân trước đây không đẹp đến như vậy.” Hiền phi lên tiếng.
“Chẳng lẽ bên trong lãnh cung có nuôi thêm người, ở bên trong lãnh cung chờ một thời gian rồi mới hành động?” Các phi tần khác cũng nói theo.
Người này nói một câu người kia nói một câu, ai cũng đều nói Chu quý nhân là hồ ly tinh, đưa ra đủ mọi lý do để đổ tội cho cô ta là hồ ly tinh.
Ninh Thư uống trà, không có ý ngừng cuộc thảo luận lại, đợi đến khi mọi người nói xong mới lên tiếng: “Càng nói càng thấy xa vời, Chu quý nhân rõ ràng là người, bị mấy người nói chẳng ra gì, pháp thuật cái gì chứ, mấy người đã nhìn thấy cô ta làm phép thuật chưa?”
“Những chuyện hoang đường như vậy không được phép lan truyền nữa, hậu cung không cho phép lan truyền những tin đồn không rõ thực hư như vậy, Hoàng thượng mà trách tội thì các ngươi cũng đừng mong giữ mạng.” Ninh Thư nói với Trang phi: “Chu quý nhân là người trong cung của ngươi, nói cô ta là hồ ly tinh, thì ngươi còn mặt mũi nào?”
Trang phi bĩu môi: “Thần thiếp nói thật lòng, vốn dĩ Chu quý nhân đã rất cổ quái, cho dù không phải là hồ ly tinh, thì cũng ẩn giấu bí mật gì đó, thần thiếp vào cung đã lâu như vậy, nhưng thần thiếp đâu có trở nên xinh đẹp đến thế?”
Ninh Thư: …