Chu quý nhân da dẻ mịn màng bị quất một roi, chiếc áo lót bên trong cũng bị roi làm rách, rịn ra vết máu, thân thể không nhịn được có chút run rẩy, sắc mặt như tro tàn đã trở nên xám xanh rồi, trên trán gân xanh nổi lên, khẽ rên rỉ.
"Nói hay không?" Triệu Húc nắm lấy cằm Chu quý nhân hỏi.
Chu quý nhân đau nhức tới mức thần thái cũng biến dạng.
"Lại đánh." Triệu Húc thả cái cằm Chu quý nhân ra: "Giang sơn của trẫm không thể tha cho thứ yêu ma quỷ quái như vậy được."
"Ta nói…" Chu quý nhân sắc mặt như tro tàn, khí tức yếu ớt: "Ta có một cái hệ thống, gọi hệ thống sủng phi…"
"Đó là thứ gì?" Triệu Húc ghé sát vào Chu quý nhân hỏi.
"Miệng vết thương của ta rất nhanh khỏi đều là vì năng lượng của hệ thống, ta…" Lời của Chu quý nhân còn chưa nói hết, sắc mặt liền đột biến: "Ngươi không thể vứt bỏ ta, không thể."
"A…" Chu quý nhân có chút sụp đổ mà hô lên, lập tức làn da của cô ta liền biến đen rồi lại biến vàng, toàn bộ người chỉ trong một lát liền mất ánh sáng chiếu rọi.
Làm da trắng nõn của cô ta đã không còn, hơi thở như lan cũng đã không còn, thứ phụ trợ trong việc đó đã không có, những thứ hệ thống cho hết thảy cũng không còn.
Chu quý nhân từng chút một từ một loài hoa thơm xinh đẹp biến thành một loại rau củ vàng héo sắp hư thối.
Sự biến hóa nhanh chóng như này, Triệu Húc cũng cảm thấy rất kinh ngạc, một mỹ nhân đột nhiên biến thành một người quái dị, sự xung đột thị giác này đúng là tương đối lớn.
Chu quý nhân không tính là xấu, có thể vào cung làm cung phi thì người đó làm sao có thể xấu được. Nhưng trước kia Chu quý nhân quá đẹp, quá hoàn mỹ, đột nhiên thay đổi thì liền cảm giác trở nên vô cùng xấu rồi.
Chu quý nhân quay đầu nhìn bàn tay chính mình bị cột vào giá gỗ, làn da tối trầm thô ráp, đây chính là bộ dạng khi cô ta vừa xuyên qua được. Chu quý nhân cảm giác mình giống như bị cởi hết quần áo ra vậy, vô cùng xấu hổ, vừa xấu hổ vừa phẫn nộ.
"Ngươi không thể qua cầu rút ván như vậy, ngươi không thể vứt bỏ ta mà đi, không thể." Chu quý nhân dậm chân thút thít, nỉ non nói.
"Ngươi dám bỏ ta, ta sẽ đem bí mật của ngươi nói ra." Chu quý nhân nghiến răng nghiến lợi nói.
"Phế vật."
Chu quý nhân trong đầu nhớ tới âm thanh lãnh khốc của hệ thống, lập tức trong đầu Chu quý nhân liền vang lên một âm thanh cực lớn, vô cùng thống khổ, cô ta cảm giác linh hồn của mình như muốn tiêu tan mất vậy.
Dường như có một cái xoáy khổng lồ đang hấp thu linh hồn của cô ta vậy, trong lòng Chu quý nhân dâng lên một sự sợ hãi tột cùng.
Cô ta thấy ý thức của mình đang từ từ tiêu tán, dường như muốn biến mất ở ngay thế giới này vậy.
Cô ta phải chết rồi, cô ta sắp biến mất rồi? Hệ thống sủng phi muốn ăn luôn linh hồn của cô ta?
"Ngươi nói cái gì, cái gì không thể vứt bỏ?" Triệu Húc liền vội vàng hỏi: "Ngươi nói cái gì, ngươi nói lớn tiếng chút."
Ý thức của Chu quý nhân đang tiêu tán, mắt khẽ đảo rồi liền ngất đi.
Thị vệ lập tức đi lên dò xét hơi thở ở mũi, lại sờ lên mạch đập, rồi hướng Triệu Húc chắp tay nói: "Hoàng thượng, đã không còn hơi thở rồi."
"Đã chết rồi?" Triệu Húc nhanh chóng nhíu chặt mày, như vậy liền không chịu nổi, một roi là có thể đem người đánh chết sao?
Đang hỏi đến thời điểm mấu chốt thì người liền chết rồi. Đây là giết người diệt khẩu à. Hệ thống sủng phi cái gì.
Triệu Húc vẫn nhìn xung quanh hình phòng, giống như đang tìm kiếm xem có nhìn thấy vật kia không.
"Đạo trưởng, điều tra thêm cho trẫm xem cái hậu cung này còn có... loại yêu nghiệt như vậy hay không. Đều nói là linh hồn của những vị tướng đã chết nhất định sẽ tạo ra yêu ma, giang sơn của trẫm rất kiên cố, trẫm không cho phép những yêu ma quỷ quái này hung hăng ngang ngược ở đây."
"Vâng…" Đạo sĩ cung kính khom người nói.
"Đem thi thể hoả táng đi, trẫm cũng không tin, hóa thành tro bụi rồi còn có thể lại trở thành cô hồn dã quỷ, còn có thứ yêu ma quỷ quái chạy đến bên trong thân thể này nữa." Triệu Húc phất tay áo bỏ đi.
Không có chút thu hoạch nào khiến cho Triệu Húc vô cùng phiền muộn, biết được một cái hệ thống gì đó, hệ thống lại là cái quỷ gì chứ?
Triệu Húc hỏi đạo trưởng: "Đạo trưởng cũng biết cái hệ thống gì gì này chứ? "
Đạo sĩ hất cây phất trần lên: "Bần đạo suy đoán, hẳn là đồ vật ngoài trời."
"Ha ha, trẫm không cho phép trong hoàng cung có những thứ mà trẫm không hiểu thấu được, gọi là cái gì sủng phi đó, thay trẫm điều tra thêm tất cả các cung nữ trong hậu cung này, xem xem hậu cung này của trẫm có còn có cái thứ yêu ma quỷ quái gì không, một cái cũng không được giữ lại."
Triệu Húc sắc mặt lãnh khốc: "Tất cả những thứ làm nhiễu loạn giang sơn của trẫm, trẫm tuyệt đối sẽ không khinh suất mà tha thứ cho bọn họ."
Ninh Thư một mực ở Trường Thu cung chờ đến hừng đông, nhưng mà Triệu Húc lại không có chút tin tức gì. Đến thời gian vào triều, Triệu Húc vẫn như trước vào triều đúng giờ, giống như không có chuyện gì xảy ra vậy.
"Bảo các phi tần không cần tới thỉnh an nữa." Ninh Thư nói với Thu Linh.
Ninh Thư xoay xoay cái cổ có chút cứng ngắc, đột nhiên trong đầu truyền đến thanh âm lãnh khốc của máy móc: "Bắt nhốt hệ thống hiền hậu, đang tải thêm số liệu."
"Tải thêm số liệu hoàn thành. Xin chào kí chủ, đây là hệ thống hiền hậu phía sau, nhiệm vụ của hệ thống là đem ngươi trở thành người của ngàn năm sau, hưởng thụ sự sủng ái của Hoàng thượng, đạt được sự chấp thuận cùng tán thưởng của văn võ bá quan." Tiếng của hệ thống vô cùng máy móc.
Không biết có phải là năng lượng của hệ thống không đủ hay không mà lúc nói chuyện còn bị ngắt vài chỗ, có chút không lưu loát.
Ninh Thư: … tình huống gì vậy?!!
Hệ thống hiền hậu không phải là hệ thống sủng phi sao, như thế nào lại xuất hiện một cái hệ thống hiền hậu rồi hả? Chẳng lẽ cái hệ thống này còn có thể căn cứ vào đặc thù của kí chủ để thay đổi tên sao?
Hệ thống sủng phi bỏ rơi Chu quý nhân rồi, hiện tại liền túm chặt lấy cô sao?
Ninh Thư: Ha ha ha ha...
Ninh Thư thật sự là nhịn không được bật cười, hỏi hệ thống hiền hậu: "Ngươi muốn đem bổn cung chế tạo thành người của nghìn năm sau, vậy bổn cung cần làm cái gì?"
"Ngươi chỉ cần dựa theo tuyên bố nhiệm vụ của hệ thống mà làm là được, hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống sẽ có thưởng, những phần thưởng này sẽ khiến cho ngươi khuynh quốc khuynh thành, sẽ khiến cho ngươi học thức mênh mông, đem ngươi trở thành người thắng cuộc trong nhân sinh."
Ninh Thư có chút bất đắc dĩ dang tay ra: "Ngươi tại sao phải tìm bổn cung, ngươi cũng biết là bổn cung cũng không được Hoàng thượng sủng ái mà."
"Cũng bởi vì không được sủng ái, nên có hệ thống trợ giúp, sẽ giúp ngươi đạt được đạt được sự sủng ái của đế vương." Hệ thống hiền hậu máy móc nói.
Ninh Thư: …
Cô lúc trước còn nghĩ biện pháp đi gặp Chu quý nhân, chờ hệ thống thoát khỏi Chu quý nhân, không nghĩ rằng cái hệ thống này lại tìm được cô.
"Ngươi có thể trở thành Hoàng hậu thục đức của thiên cổ, trong linh hồn của ngươi có Công đức kim quang, được trời cao phù hộ." Nói đến Công đức kim quang, âm thanh máy móc vẫn một mực yên tĩnh rõ ràng bỗng có thay đổi.
Linh hồn? Công đức kim quang?
Cái công đức này là vì đối phó với tên sát thủ kia nên liền tiêu hao một chút công đức dung nhập linh hồn, vậy mà lại bị cái hệ thống sủng phi này nhìn thấy.
Tròng mắt Ninh Thư khẽ đảo, suy nghĩ một lúc, trong lòng nhất thời muốn chửi thề, cái hệ thống này không chỉ cướp đi số phận, vận mệnh quốc gia, lại còn ngay cả linh hồn của con người cũng bị hút đi mất.
Mẹ nó, cái hệ thống này quả thực là khốn nạn mà, đem người ta triệt để lợi dùng hết rồi thì ngay cả linh hồn cũng đều không buông tha.
Những kí chủ đã được nhận định kia coi như là đã trở thành người thắng cuộc, nhưung cuối cùng cũng đều bị hút mất linh hồn, không chỉ là năng lực linh hồn, còn kể cả căn nguyên linh hồn cũng mất.
Mẹ nó, những người làm nhiệm vụ này của bọn họ chẳng qua là bị giữ năng lực linh hồn, sau khi nghịch tập thành công về, người ủy thác còn có thể trở về sinh hoạt bình thường được.
Có căn nguyên linh hồn ở đây, thì còn có thể luân hồi một lần nữa, tuy rằng không biết sẽ luân hồi ra cái thứ gì, nhưng mà vẫn coi như là có cơ hội được sống lại.