Lọc Truyện

Cả Nước Đều Bảo Chồng Nhỏ Của Tôi Bị Điên

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tui lại ra tác phẩm mới để tham gia cuộc thi writer 5 rồi 😂😂😂😂

Đúng ra dự định là tháng 1 cơ. Nhưng thôi, đăng cho mấy cô háo hức chơi😂😂😂

Giới thiệu phân đoạn nhỏ đọc nha.

...****************...

Từ thuở khai thiên lập địa, ác và thiện không phải hai thứ duy nhất quyết định bản chất mọi sự việc theo cách thông thường.

Lúc bắt đầu, thời gian và không gian chỉ đơn thuần bên nhau, là khái niệm vô hình nhưng rõ ràng nhất trong tâm trí mọi sinh vật sau này. Thời gian và không gian tạo nên vạn vật, tạo nên cái thiện và cái ác, thiên đàng và địa ngục, thiên sứ và ác quỷ.

Thánh chiến nổ ra giữa hai phe thiện ác, một bên là đội quân thiên thần trắng, một bên là ác quỷ đủ chủng tộc. Họ lao vào nhau cấu xé, giành giật hằng trăm năm trời. Oán niệm, hy vọng cuộn tròn lại với nhau chung với máu hai bên đã tạo nên một sinh linh mới.

"Các người muốn trận chiến này kết thúc hay tiếp tục?"

Giữa trận tuyến hai bên, một sinh vật lơ lửng, thân thể như chia làm hai phần. Bên dưới màu trắng, bên trên màu đen. Không có sinh vật nào nhìn rõ được hình dáng của sinh vật đó, chỉ thấy hai màu sắc. Tiếng của nó vang vọng cả đất trời, khiến cho bất kỳ ai nghe thấy cũng như cảm nhận được ước nguyện từ sâu trong tim.

"KHÔNG CHẾT KHÔNG NGỪNG!"

Sau hồi yên lặng, hai bên đồng thanh gào thét, bầu trời đen ngòm trên không hình như cũng vì tiếng hét này mà tách đôi ra.

"Nếu vậy thì chung sống với nhau hoà thuận." Sinh vật quỷ dị nói. "Ta là kẻ đảo ngược, lời cầu nguyện của các ngươi, đã được đáp ứng."

Bầu trời chiếu xuống một cột sáng, mây tách ra từ lúc nào, dần dần lan rộng.

Dưới chân ác quỷ mở ra chiếc hố sâu vạn trượng với dòng dung nham nóng đỏ.

Trên đầu thiên thần chiếu xuống những cột sáng, cưỡng ép họ trở lại bầu trời.

Thánh chiến kết thúc với sự ra đời của một sinh vật mới với khả năng kì dị, Đảo Ngược.

******************

Phàn Ninh chật vật chạy trốn trong khu rừng đêm. Tiếng quạ kêu trên đầu khiến cho không khí càng thêm rùng rợn. Đằng sau cậu là đoàn người đuổi theo bắt giữ.

"Bắt thằng dị hợm đó lại."

"Đừng để nó thoát."

"Thiêu sống phù thuỷ."

Phàn Ninh mải miết chạy, chạy mãi cho đến khi không còn đường lui, đứng bên bờ vực với con thác thẳng đứng. Cậu hoảng hốt quay lại nhìn đằng sau mình.

Đám nông dân tay cầm cuốc xẻng đã đuổi tới nơi, ánh đuốc đỏ cam chiếu lên từng gương mặt ác độc, hung hiểm, cũng chiếu lên sự trẻ trẻ trung và sợ hãi của Phàn Ninh.

"Tôi không phải phù thuỷ!" Phàn Ninh tức giận hô lên.

"Đừng nghe lời nó." Một người hét lại. "Nhà nó có rất nhiều độc dược và nguyên liệu kì lạ. Nó định nấu thuốc hại toàn bộ chúng ta."

"Phải đấy. Trên người nó cũng có mùi lạ. Nhất định là dùng mê thuật ám cả làng chúng ta. Mọi người cẩn thận."

"Tôi đang nấu nước tắm! Mấy người tự suy diễn lung tung làm gì chứ?" Phàn Ninh tức giận hét lại.

"Trong nhà nó có quan tài, nhất định nó ăn cắp mộ phần của ai đó."

"Đó là giường của tôi. Tôi hỏi mọi người không có ai chịu đóng giường cho tôi thì đành ngủ trong đó chứ sao?"

"Trong nhà nó cũng có nhiều dụng cụ tra tấn và xác động vật nữa."

"Đó là của chủ cũ để lại. Tôi mới chuyển tới một tháng trước thôi mà!"

Càng nói, đề tài càng trở nên kì quái. Phàn Ninh tức đến nổ phổi nhưng nguy hiểm kề cận, chỉ biết kéo dài thời gian, tìm cơ hội chạy trốn.

Nhưng dân làng quyết không cho cậu thoát, dồn người ngã xuống vực.

Khoảnh khắc cuối cùng trong đời, Phàn Ninh rủa xả không thôi đám người đã ép chết cậu. Lại tự hứa với lòng, kiếp sau phải sống như một người bình thường, thật bình thường mới được.

Cuộc đời Phàn Ninh chính là một trò đùa. Cậu sinh ra với vẻ ngoài xinh đẹp, không giống một bé trai chút nào. Nhưng mà tính cách lại trái ngược với vẻ đẹp đó.

Phàn Ninh công nhận điều này. Cậu thích những thứ kì dị. Càng kì dị càng tốt.

Trong cuộc sống này, phàm là những thứ sặc sỡ thì đều là những thứ có hại. Vậy thứ trái ngược với đẹp đẽ thì sao?

Phàn Ninh phát hiện ra có rất nhiều thứ với vẻ ngoài kì dị lại có công dụng bất ngờ. Nhưng vì thường xuyên rước mấy thứ kì dị về mà bị người khác xa lánh.

Đầu tiên là bị cha mẹ đuổi khỏi nhà vì họ có một người con hoàn hảo hơn cậu để kế thừa gia sản.

Sau đó, ở ngôi làng đầu tiên cậu sống thì bị người dân đuổi đi vì nhuộm đen cả giếng nước.

Ngôi làng thứ hai bị coi là phù thuỷ vì cậu chỉ cần thảy cục than đỏ vào đống củi là có một ngọn lửa.

Ngôi làng này là ngôi làng thứ ba. Mọi nghi ngờ cũng đều vì cậu ưng cái ngôi nhà kì dị bị bỏ hoang đó.

Ngủ trong quan tài cũng rất tuyệt mà. Tắm nước thơm cũng tốt lắm mà. Cả người thơm tho. Dùng máy chém đầu trong nhà đó cắt hoa quả cũng rất sắc.

Chung quy lại, Phàn Ninh chỉ là tìm thấy niềm vui từ những điều tệ nhất thôi. Cậu không có ác ý mà.

"Nhốt nó lại, đừng để nó trốn."

A, sao lại đừng để cậu trốn chứ? Đúng ra cậu phải chết rồi chứ? Chẳng lẽ là lời quỷ dữ chốn địa ngục sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT