CHƯƠNG 117: MAIL NẶC DANH
Cái giọng nói không dám tin của Đường Văn Tú khiến Lâm Thanh Mai khóc cười không được, cô trêu: “Anh đường đường là tổng giám đốc của truyền thông Đường Văn còn thấy thụ sủng nhược kinh sao?”
Anh ta lại trịnh trọng nói: “Còn!”
“Tại sao nói như vậy?” Cô ngược lại thật sự tò mò.
Đường Văn Tú cầm điện thoại đi tới bên cửa sổ sát đất, nhìn ánh nắng bên ngoài phòng nghĩ tới nụ cười trên mặt Lâm Thanh Mai, ẩn ẩn cảm thấy trong lòng có một loại cảm giác thanh mát thoải mái.
Anh ta khẽ mỉm cười một tiếng: “Bởi vì cô là Lâm Thanh Mai.”
Câu trả lời như thế khiến cô không hiểu, nghĩ vài giây cũng không nghĩ nữa, Lâm Thanh Mai nói vào chuyện chính: “Anh không phải là nói tôi trước khi rời khỏi kêu tôi mời anh ăn cơm sao?”
Bên phía anh ta không có động tĩnh, cô thấy không hay khi trực tiếp nói đến chuyện của Trần Ngọc.
Nghe thấy cô chủ động nhắc đến chuyện mời ăn cơm, trong lòng Đường Văn Tú có hơi kinh ngạc cùng vui mừng, anh ta hỏi trắng ra: “Cô nhớ tôi rồi sao?”
“…”
Lâm Thanh Mai từ chối nói: “Sếp Đường đang nói đùa với tôi.”
Đường Văn Tú lại nghiêm túc nói: “Đừng gọi tôi là Sếp Đường, ông chủ của cô là Bạch Cảnh Thụy, tôi và anh ta chẳng qua chỉ là quan hệ hợp tác.”
“Vậy tôi vẫn gọi anh là Đường Văn Tú.” Gọi anh ta là Sếp Đường, cô cũng cảm thấy lăn tăn.
“Thanh Mai, cô gọi tôi là Văn Tú đi, chúng ta đâu phải vừa mới quen biết.”
Sự dịu dàng vô hình trong ngữ khí của anh ta khiến vành tai của Lâm Thanh Mai có hơi nóng bừng, cô dường như có thể tưởng tượng được lúc này ánh mắt đào hoa của Đường Văn Tú câu dẫn người khác như nào.
Nếu như cô là nữ sinh mới lớn lần đầu biết yêu nhất định sẽ say mê anh ta, đáng tiếc cô ‘nữ thanh niên lớn tuổi’ là phụ nữ đã ly hôn cộng thêm vừa thất tình, dù sao tuổi 25 này của cô ở quê đều đã bị chê ế rồi, Lâm Thanh Mai ở trong lòng không khỏi tự giễu.
“Cô nói thật đi, có phải là có chuyện gì cần tôi giúp không? Tôi không tin cô là vì thật sự muốn mời tôi ăn cơm mới gọi điện cho tôi đâu.” Ngữ khí của Đường Văn Tú trở nên nghiêm túc.
Lâm Thanh Mai kinh ngạc nói: “Trời ạ! Lẽ nào anh có mắt nhìn xuyên thấu nhìn được vẻ mặt cầu xin của tôi lúc này sao?”
“Ha ha ha… Được rồi, mau nói là chuyện gì, thật ra hôm nay tôi có hơi bận, chuyện ăn cơm đợi cô về thành phố rồi nói, hoặc tôi xong việc đi tìm cô.”
Nghe thấy anh ta nói bận, Lâm Thanh Mai lập tức nói ngắn gọn lại: “Là như thế này, em họ tôi Trần Ngọc…”
Tốn không đến 5 phút nói với Đường Văn Tú chuyện của Trần Ngọc.
Sau khi nghe xong, Đường Văn Tú thong thả nói: “Chuyện nhỏ, cô ngày mai cứ theo Bạch Cảnh Thụy đến thành phố Giang Đông, chuyện của em họ cô tôi sẽ cử người đi tra, có tin tức tôi sẽ gọi điện cho cô, cô thấy như thế có được không?”
Lâm Thanh Mai gật đầu nói: “Được! Đương nhiên được! Cảm ơn anh, anh xem con người tôi thật là da mặt dày, chuyện anh giúp tôi giới thiệu công việc tôi cũng còn chưa mời anh ăn cơm, bây giờ lại tìm anh giúp đỡ rồi…”
Đường Văn Tú cười vui vẻ: “Tôi rất vui khi cô tìm tôi giúp đỡ, chứng minh cô xem tôi là bạn bè rồi, cảm ơn cô đã tin tưởng tôi! Tôi còn tưởng lúc đầu tôi ở trong xe bỏ tiền kêu cô cùng tôi đi thuê phòng, đã bị cô hoàn toàn cho vào danh sách đen rồi đó…”
Nhắc đến chuyện lần đó Lâm Thanh Mai lúc này bật cười thành tiếng: “Sợ rằng cậu chủ như anh lúc đó là lần đầu tiên bị người khác dạy dỗ? Dù sao dựa vào vẻ ngoài của anh chắc không có cô gái nào sẽ từ chối anh.”
Đường Văn Tú thừa nhận: “Không sai! Cô là người đầu tiên từ chối tôi hơn nữa bây giờ còn có thể trở thành bạn của tôi!”
“Còn vẻ ngoài của tôi ấy mà… cô không phải đã từ chối tôi rồi sao? Gì thì gì cũng có ngoại lệ.” Sự cảm khái trong giọng điệu của anh mang theo chút tự giễu.
Chủ đề càng nói càng có hơi ám muội, Lâm Thanh Mai kịp thời kéo lại chủ đề: “Vậy tôi không làm phiền anh làm việc nữa, Văn Tú, cảm ơn anh đã giúp tôi, tôi lại nợ anh một bữa cơm rồi.”
Anh ta cười trầm thấp: “Được, tôi sẽ ghi sổ, nhớ phải trả.”
“Vậy tôi đợi tin tức của anh.”
“Được, liên lạc lại sau.” Sau khi Đường Văn Tú cúp máy, mở hình trong album ảnh ở điện thoại ra, bên trong có một bức ảnh của Lâm Thanh Mai.
Lúc đầu anh ta thông qua tòa nhà Lập Thị chụp trộm Lâm Thanh Mai, tuy chỉ là một góc nghiêng gương mặt của cô, nhưng đủ khiến anh ta nhìn không rời mắt…
Bây giờ Lâm Thanh Mai bắt đầu xem anh ta là bạn bè, đây sẽ là một khởi đầu tốt, mà cái anh ta muốn chính là tiếp tục làm bạn của cô.
Anh ta đã thử vô số phụ nữ, nhưng lúc đầu trong siêu xe anh ta dùng tiền với Lâm Thanh Mai đã phán đoán sai, loại sai lầm này anh ta sẽ không phạm lần thứ hai nữa!
Ngay cả nam thần kim cương như Lập Gia Khiêm cô cũng có thể buông tay, có thể thấy Lâm Thanh Mai thật sự là bông hoa lạ trong phụ nữ hiện đại.
Giá trị cuộc đời của kiểu phụ nữ này chỉ muốn thông qua sự cố gắng của chính mình nhận được sự công nhận, vậy nên sao không giúp cô một bước đặt chân vào giới phim ảnh có vô vạn khả năng chứ…
Lấy vẻ ngoài của Lâm Thanh Mai hoàn toàn không thua kém những nữ minh tinh đang nổi, còn cô có thiên phú diễn xuất tiềm ẩn hay không, chỉ cần ở bên cạnh Bạch Cảnh Thụy, chuyện gì cũng có khả năng xảy ra không phải sao?
Đường Văn Tú bỏ điện thoại vào trong túi, trong mắt anh ta ẩn hiện sự mong chờ, ý cười trên môi có chút thâm ý, lấy kinh nghiệm anh quản lý truyền thông Lý Trường 8 năm để nhìn nhận, giới nghệ sĩ ngày sau có lẽ sẽ có một người tên Lâm Thanh Mai.
…
Mà sau khi cúp máy Lâm Thanh Mai thế nào cũng không nghĩ được, cô còn chưa bắt đầu làm trợ lý thực tập, đã bị Lập Gia Khiêm và Đường Văn Tú hai người đàn ông này cùng bắt đầu mong chờ rồi…
Muốn để Lâm Thanh Mai dung nhập vào thế giới thật sự của bọn họ, chỉ là một trợ lý đi làm tám tiếng ở công ty thì còn xa mới đủ…
…
Cả buổi chiều, Lâm Thanh Mai đều ở trong chung cư sắp xếp chuẩn bị cho ngày mai phải đến thành phố Giang Đông.
Lời cảm ơn với Louis cũng đã gọi điện nói rồi, cô còn ở trong cuộc gọi chủ động nhắc sẽ viết giấy vay nhanh chóng chuyển tới Úc.
Louis tự nhiên nói không cần, nhưng cô kiên trì muốn gửi, Louis cũng thuận theo ý của cô.
240 tỷ đó đã thông qua internet banking của ngân hàng chuyển cho ba cô Lâm Tường.
Lâm Tường gần như đã khóc, tuy Lâm Thanh Mai chỉ nói mượn bạn, nhưng Lâm Tường cũng có thể tưởng tượng được mượn khoản tiền này không dễ dàng.
Ông ấy ở trong điện thoại hứa đi hứa lại một tháng sau sẽ trả lại, nếu như thật sự đến bước phá sản vậy thì tuyên bố phá sản, cùng lắm bán công ty biệt thự đi trả nợ, ông ấy cũng tuyệt đối sẽ không để Lâm Thanh Mai gánh khoản nợ lớn này thay cho ông ấy.
Lâm Thanh Mai nghe mà rất cảm động, ba Lâm Tường cả đời kiêu ngạo, ở công ty làm tổng giám đốc mấy chục năm.
Có lúc Lâm Thanh Mai thậm chí nghi ngờ sự thật ông ấy và Vương Lệ Hằng ly hôn, người đàn ông thiết huyết bừng bừng như thế thật sự sẽ vì Vương Lệ Hằng không phải là lần đầu tiên mà ly hôn với bà hay sao?
Có điều mặc kệ sự thật là gì, đối với chuyện đã xảy ra trong quá khứ cũng không thể cứu vãn rồi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đến tối Lâm Thanh Mai xào rau và thịt lấy từ trong tủ lạnh, ngày mai phải đến thành phố Giang Đông, đồ trong tủ lạnh có thể ăn hết thì ăn, cũng đỡ lãng phí.
Sau khi ăn tối xong, shipper đến nhận bưu kiện gõ cửa, Lâm Thanh Mai sau khi mở cửa đã dán kín phong bì đưa cho shipper.
Sau khi ký thanh toán thì đóng cửa lại.
Cô trước đó ở trên mạng xem cấu trúc của giấy nợ, sau khi in ra viết số tiền và ký tên vào, nếu như thuận lợi, ngày mai Louis có thể nhận được giấy nợ mà cô gửi tới tp Úc.
Lâm Thanh Mai lúc này thật sự có hơi mệt rồi, cô chuẩn bị đi tắm trước.
Lúc này, chuông thông báo mail trong điện thoại vang lên, cô mở ra xem bên trong có một mail nặc danh.
Nội dung trong mail không có chữ, chỉ có đính kèm ba video có thời gian khác nhau.
Nếu như trên video không có phụ đề mấy chữ ‘Trần Hoàng Khôi và Lê Anh Đào’ này, sợ rằng cô sẽ trực tiếp xóa đi không xem bởi vì video linh tinh rất có khả năng là mã độc.
Lâm Thanh Mai hơi nhíu mày cuối cùng vẫn xem video, video trực tiếp bắt đầu chạy…
Xem chưa được mấy giây thì tắt rồi, ánh mắt lạnh lùng xem video thứ hai và thứ ba…
Không lâu sau đều tắt đi.
Cô trực tiếp xóa mail nặc danh này đi, Lâm Thanh Mai xoay người đi vào phòng tắm tắm rửa.
Tuy cô không chắc chắn mail này có phải là Lê Anh Đào gửi không, cũng mặc kệ đối phương có ý gì, đối với cô mà nói đều không quan trọng.
Bởi vì cô đã không yêu Trần Hoàng Khôi nữa!
Cho nên video của Trần Hoàng Khôi và Lê Anh Đào đã không làm cô tổn thương được.
Cho dù Trần Hoàng Khôi lúc đó vẫn một lòng muốn tái hợp với cô, sau lưng vẫn lại dây dưa với Lê Anh Đào, nếu bọn họ đã ly hôn rồi, Trần Hoàng Khôi muốn xảy ra quan hệ với ai cũng không có liên quan gì tới Lâm Thanh Mai.
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!