CHƯƠNG 142: THẬT SỰ LÀ ANH.
Lại là tên Lục Tinh Anh này!
Lâm Thanh Mai nhìn mảnh giấy cảnh báo trong tay, cô siết mảnh giấy đó lại!
Một trong những kẻ tình nghi, Lục Tinh Anh đến tìm cô đối đáp kịch bản?
Cô nói với cửa phòng: “Đợi một lát, tôi phải thay quần áo chút đã.”
“Không sao, không cần vội….” Lục Tinh Anh ở bên ngoài cửa khách sáo mà nói.
Lâm Thanh Mai lập tức đi vào phòng thay đồ, bên trong có một phòng vệ sinh đơn, cô vứt mảnh giấy vào bồn cần ấn nút một cái, mảnh giấy bị xối sạch đi theo dòng nước.
Sau đó, cô lại quay về phòng trang điểm nhìn vào gương, xác nhận lớp trang điểm không có vấn đề gì xong cô mới đi qua đó mở cửa phòng.
Lúc này Lục Tinh Anh đang đứng ở cửa đưa lưng về phía cô, trên bàn tay đằng sau người cầm một quyển kịch bản.
Anh ta nghe thấy tiếng cửa phòng mở thì quay người lại, Lục Tinh Anh mặc trang phục diễn Vương gia thêu rồng màu xanh nhạt, lớp trang điểm vô cùng tinh xảo, rất ăn khớp với hình tượng của một tiểu vương gia.
Trong phim, anh ta vào vai một vương gia nham hiểm, luôn muốn bày mưu tính kế với Thái tử, còn mê luyến yêu hồ, là một một nhân vật phản diện không hơn không kém.
Lâm Thanh Mai mỉm cười với anh ta một cái, nghĩ đến chuyện của Lục Tinh Anh và Chương Ngọc Lan, lại nghĩ đến tình tiết trong phim, trong lòng cô bất giác cảm khái, thật là trong phim ngoài phim đều là tình!
“Lâm Thanh Mai, thân phận người bắt yêu, nữ cải nam trang này của cô, trong cả đoàn làm phim, vai này không phải của cô thì không phải ai khác….thật là nhìn hoài không biết chán!” Trong mắt Lục Tinh Anh lộ ra sự tán thưởng, tuy đã bị kiềm chế đi không ít, nhưng cái thứ như ánh mắt có lúc rất dễ bán đừng lòng người.
Lâm Thanh Mai có thể nhìn ra ánh mắt kỳ quái của Lục Tinh Anh đối với cô từ trong đáy mắt của anh ta.
Cụ thể phải hình dung thế nào thì cô không nói ra được, nhưng chính là không có ý tốt!
“Anh Lục, có chuyện gì thì vào phòng nói đi.”
Lâm Thanh Mai chủ động mời, khiến mi tâm Lục Tinh Anh nhuộm lên một ý cười, anh ta nói: “Được, chúng ta vào phòng bàn kịch bản….”
Cô đã quay người đi vào trước rồi, bây giờ phòng trang điểm đang ở ngay đáy mắt của nhân viên tổ phim, cho dù Lục Tinh Anh muốn có hành động nhỏ gì thì Lâm Thanh Mai cũng không sợ, giờ phút nào cũng có thể kêu người vào.
Sau khi đi vào phòng trang điểm, Lục Tinh Anh trực tiếp lựa chọn ngồi trên ghế sofa.
Anh ta thấy Lâm Thanh Mai đã đóng cửa lại thì cười nói: “Biên kịch đã thay đổi cảnh phim, đạo diễn bên đó còn chưa được thông báo chính thức nữa, nhưng cảnh phim này là thuộc về hai chúng ta, chúng ta có thể đối kịch bản trước, cô thấy thế nào?”
Lâm Thanh Mai đi đến chỗ không xa với anh ta rồi ngồi xuống, cô chọn ngồi trên ghế, cô hỏi: “Ồ, biên kịch vậy mà lại thêm cảnh cho chúng ta? Điều này đối với chúng ta mà nói là chuyện tốt, được lộ mặt nhiều hơn không phải sao?”
Đôi con ngươi của Lục Tinh Anh mang máng lập lòe, sau đó lại mỉm cười nói: “Nhưng mà Lâm Thanh Mai, cảnh quay này tôi sợ cô không dám quay….”
“Tại sao?”
Anh ta nói: “Tin tức mấy ngày nay ầm ĩ rầm rộ, tội phạm tuy đã bị bắt đi rồi, nhưng tôi có chút lo lắng tâm lý của cô bị tổn thương….chỉ e lúc này lại diễn loại cảnh này sẽ không hợp với cô.”
Ám thị trong lời của Lục Tinh Anh khiến Lâm Thanh Mai nhíu mày vài giây, cô đột nhiên hỏi: “Đừng nói là anh muốn nói với tôi, cảnh quay mà biên kịch sửa đổi có liên quan đến tình tiết như thế đó nhé?”
Cô hỏi như vậy, Lục Tinh Anh giả vờ trách cứ nói: “Khi tôi nhìn thấy cảnh phim này cũng rất là khổ não, sợ cô không diễn được, dù sao cô cũng không phải tốt nghiệp chuyên ngành biểu diễn, nếu như tâm lý có chướng ngại không diễn được thì cũng là bình thường, không phải tôi đã đến nói trước với cô một tiếng rồi sao, nếu như cô đồng ý thì tôi có thể đối đáp kịch bản trước với cô….”
Lâm Thanh Mai nhìn ánh mắt của anh ta, không có nói gì, trong ánh mắt mà Lục Tinh Anh nhìn cô mang máng có một đóm lửa nhỏ, cô thừa nhận, nếu như không biết con người của Lục Tinh Anh, thì bề ngoài của anh ta cũng đủ để thu hút phụ nữ rồi.
Nhưng trong lòng Lâm Thanh Mai đã có một gương mặt đàn ông cực kỳ hoàn mỹ rồi, cho nên bây giờ sự câu dẫn mà Lục Tinh Anh giả vờ là sơ ý lộ ra với cô, đối với Lâm Thanh Mai mà nói là hoàn toàn miễn dịch rồi, thậm chí có cảm giác chán ghét buồn nôn nữa kìa.
Nhưng cô không có biểu hiện ra ngoài, cô chỉ mỉm cười nói: “Cho tôi xem kịch bản đã được sửa đổi qua được chứ?”
“Ừm, cô xem trước đi….” Lục Tinh Anh đưa kịch bản cho cô.
Lâm Thanh Mai cầm lấy xong thì xem kỹ một lượt….
10 phút sau, cô lại nhìn sang Lục Tinh Anh nói: “Đây là cảnh phim mà anh sau khi anh vạch trần tôi là nữ cải nam trang sẽ sỉ nhục tôi?”
Đôi con ngươi Lục Tinh Anh chợt tối lại, anh ta cố ý lịch sự đáp: “Đúng vậy.”
Trong lòng Lâm Thanh Mai đã có một chút giả thiết không hay, cũng sinh ra một số nghi vấn: “Tại sao biên kịch lại muốn thêm cảnh phim này? Đối với câu chuyện của toàn bộ phim có ý nghĩa gì không?”
Lục Tinh Anh cười ha ha một cái nói: “Cô đừng hỏi tôi vấn đề cao thâm như vậy, tôi không hiểu nội tâm của biên kịch, tôi chỉ là một diễn viên, đối với tôi mà nói, tôi chỉ muốn diễn tốt cảnh phim này.”
“Nói như vậy, anh rất mong đợi về cảnh phim này?” Lâm Thanh Mai trực tiếp hỏi.
Biểu cảm của anh ta rõ ràng khựng lại, sắc mặt trở nên lúng túng: “Lâm Thanh Mai cô thật biết đùa….khụ khụ, tôi có gì để mong đợi ở cảnh phim này chứ, tôi chỉ là muốn quay phim theo kịch bản, chỉ e cảnh quay này cô không thể diễn đúng chứ? Dù sao cô suýt chút nữa đã bị người ta…..”
“Ha, anh Lục, anh cũng quá là xem thường tôi rồi, tôi không có chướng ngại tâm lý! Hoàn toàn có thể diễn!”
“Vậy thì tốt quá rồi…ờ, ý tôi là vậy tôi sẽ toàn lực phối hợp để diễn tốt cảnh này với cô! Nếu như cô đồng ý thì chúng ta có thể tìm nơi không có người để luyện tập trước, cô biết mà để tránh tới lúc đó khi quay thật chúng ta sẽ ngại!” Sự mong đợi và hưng phấn mà Lục Tinh Anh cố gắng đè nén ở trong mắt đều bị Lâm Thanh Mai nhìn thấy.
Cô cố làm ra một sự ngại ngùng xoắn xuýt: “Cảnh quay này tôi thật sự chưa có quay qua, nhưng tôi cảm thấy may mắn vì có soái ca như anh Lục diễn chung cảnh này….”
Đôi mắt Lục Tinh Anh lập tức như phát sáng, anh ta mỉm cười, nụ cười tự cho mình là đẹp trai: “Vậy cô muốn thử cảnh quay này với tôi trước không?”
“Được thôi, ở phòng trang điểm này sao?” Lâm Thanh Mai giả vờ hứng thú mà hỏi.
Anh ta trầm tư một hồi nói: “Nếu như tôi nói chúng ta chọn thử cảnh quay ở trong hang núi giả thì không biết có miễn cưỡng với cô không? Tôi đang nghĩ, nếu như chúng ta đi tới đó diễn, càng dễ cho cô tìm được cảm giác?”
Lâm Thanh Mai trả lời sảng khoái: “Không vấn đề! Nhưng về thời gian thì tôi cảm thấy bây giờ không thích hợp lắm, hay là đợi đến tối đi, đợi lát nữa chúng ta quay phim xong rồi đi diễn cảnh đó, anh thấy thế nào?”
Loại đề nghị này đúng lúc trúng ý của Lục Tinh Anh, anh ta cố ý tỏ ra trấn tĩnh nói: “Không tệ, tôi đồng ý lời đề nghị của cô, vậy chúng ta tối nay gặp….”
Sau khi Lục Tinh Anh rời khỏi phòng trang điểm, Lâm Thanh Mai ngồi một mình trên ghế suy nghĩ chuyện này.
Cô phân tích những chuyện xảy ra trước đây cùng với tất cả biểu hiện của Lục Tinh Anh hiện tại, 20 phút sau cô trực tiếp gọi cho Bạch Cảnh Thụy một cuộc….
….
Buổi tối 11 giờ, Lâm Thanh Mai hẹn Lục Tinh Anh đến nơi xảy ra vụ án trước đây: Trong hang núi giả.
Đợi sau khi cô đi vào hang núi giả, cô cứ mãi đi vào trong, rất nhanh liền nhìn thấy Lục Tinh Anh đã đến từ trước.
Trên tay anh ta cầm kịch bản, hình như đang học kịch bản.
Lâm Thanh Mai chủ động nói: “Anh Lục anh tới rồi.”
Lục Tinh Anh lập tức đứng dậy khỏi tảng đá lớn mỉm cười với cô: “Phải, tôi đang nghiền ngẫm tâm tư của nhân vật này, đợi lát nữa khi chúng ta diễn, tranh thủ một câu là qua!”
“Cảm ơn anh đã chủ động tìm tôi đối kịch!”
“Không có gì, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau mà. Thế nào, có thể bắt đầu rồi chứ?” Lục Tinh Anh có chút không đợi được nữa mà hỏi.
Lâm Thanh Mai gật gật đầu: “Bắt đầu đi.”
Cô vừa nói xong, Lục Tinh Anh nhập tâm rất nhanh, lập tức vào vai vương gia đi tới trước mặt Lâm Thanh Mai.
Sau khi tiến hành trêu chọc cô bằng ngôn ngữ, liền bắt đầu động tay, nhà bắt yêu của Lâm Thanh Mai lập tức đánh nhau với anh ta.
Đánh mãi đánh mãi, Lâm Thanh Mai chiếm thế hạ phong, hơn nữa Lục Tinh Anh bắt đầu làm thật rồi!
Anh ta gạt chân một cái khiến Lâm Thanh Mai ngã xuống đất, cô đau nhói kêu lên một tiếng, Lục Tinh Anh như không có nghe thấy, cả người vẫn chìm đắm trong vai diễn.
Lục Tinh Anh rút ra một sợi dây màu đỏ từ túi trong của trang phục, đây là tình tiết trong kịch bản đã được sửa đổi, trong cốt truyện, người bắt yêu bị vương gia trói cổ tay, khi anh ta định cởi quần áo của cô thì anh ta bị ám khí trong miệng của người bắt yêu làm bị thương, cuối cùng người bắt yêu chạy thoát.
Khi Lâm Thanh Mai tận mắt nhìn thấy Lục Tinh Anh trói cổ tay của cô lại, căn cứ vào thủ pháp trói dây và cảm giác tay của anh ta, lập tức khiến cô nhớ tới hồi ức ở trong hang núi giả ngày hôm đó, người đàn ông đeo mặt nạ như là có chứng ám ảnh cưỡng chế, sợi dây thừng vốn đã bị thắt chết, anh ta lại thắt thêm hai cái nút chết nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!