Chương 11: Yêu cầu mới
Nghe thấy thế, sắc mặt Trần Quang Huy lập tức thay đổi, sao tình tiết này nghe có vẻ quen thuộc thế, anh suýt thì thốt ra mình cũng bị Lục Hàm Yên gài bẫy, nhưng lời đã đến khoé miệng vẫn cố nuốt vào trong, nếu anh nói chuyện này với Tổ Văn Quân thì cô ta còn tin lời anh nói nữa không?
Tổ Văn Quân cũng nhìn ra dường như Trần Quang Huy có lời muốn nói, nhưng khi hỏi anh, sắc mặt anh chỉ càng khó coi hơn chứ không nói thêm câu nào cả.
Có điều tay Trần Quang Huy lại đang siết chặt, xem ra cô gái Lục Hàm Yên này rất lợi hại.
“Thật ra tôi đến tìm cậu là muốn nhờ cậu giúp đỡ, giúp chúng tôi, cũng là giúp chính cậu”, Tổ Văn Quân cất lời.
“Chuyện gì?”, Trần Quang Huy lo lắng hỏi, anh ngày càng cảm thấy chuyện này quá kỳ lạ, chỉ cần sơ ý sẽ rơi vào trong bẫy liên hoàn.
“Tôi muốn nhờ cậu giúp tôi nghĩ cách giết chết đứa bé trong bụng Lục Hàm Yên, nhất định không thể sinh đứa bé này ra, tôi biết cô ta muốn mượn đứa trẻ này bám chặt lấy anh trai của cậu, nếu cậu để đứa bé này được sinh ra thì hôn nhân giữa tôi và anh cậu cũng kết thúc, anh cậu ngoài quyền lực trong tay thì còn có gì để Lục Hàm Yên động lòng chứ, anh ấy cũng hiểu chỉ cần kết hôn với Lục Hàm Yên thì mình sẽ trở thành con rối của cô ta, cuộc đời cũng kết thúc luôn”, Tổ Văn Quân nói.
Thật ra không cần Tổ Văn Quân nói, Trần Quang Huy cũng hiểu.
Đặc biệt là sau khi biết thế lực đứng sau Lục Hàm Yên, anh cũng càng rõ mục đích bám chặt lấy Diệp Ngọc Sơn của cô ta, cho nên Tổ Văn Quân lo lắng là rất bình thường.
Nhưng dù gì đứa bé này cũng là của Diệp Ngọc Sơn, hơn nữa cảm xúc hưng phấn khi nghe nói đứa bé là con trai của anh ta dường như cũng không phải là giả, Diệp Ngọc Sơn có biết gì về chuyện Tổ Văn Quân bảo anh làm không?
“Cậu yên tâm, anh cậu là người thông minh, anh ấy biết mưu đồ xấu xa của Lục Hàm Yên, anh ấy sẽ đồng ý, không tin sau này cậu có thể hỏi anh ấy”, Tổ Văn Quân nói thêm.
Trần Quang Huy thầm nghĩ quả nhiên là không đơn giản như thế, lúc đầu bảo anh tổ chức đám cưới giả với Lục Hàm Yên, chỉ xuất hiện một chút vào thời điểm quan trọng là được, bây giờ lại muốn anh hại mất đứa trẻ trong bụng Lục Hàm Yên, độ khó không chỉ tăng lên một chút.
Vào lúc Trần Quang Huy đang khó xử, Tổ Văn Quân lại tăng thêm độ khó.
“Trần Quang Huy, cậu từng có người yêu chưa?”, Tổ Văn Quân nâng chung trà lên uống một ngụm, sau đó hỏi.
Trần Quang Huy thoáng sửng sốt rồi đáp: “Từng quen một người, sau đó thấy không hợp nên chia tay”.
“Vậy cậu cảm thấy Lục Hàm Yên thế nào?”, Tổ Văn Quân rất thẳng thắn, nói chuyện chưa bao giờ dông dài mà đi thẳng vào vấn đề luôn.
“Ặc… Chị dâu, chị đang hỏi đến mặt nào?”, Trần Quang Huy hỏi.
“Ừm, nói về vẻ bề ngoài đi, có phải cũng tạm được không?”, Tổ Văn Quân hỏi.
Dường như Trần Quang Huy đã biết cô ta muốn nói gì rồi, anh nhìn về phía cô ta, cô ta đột nhiên hỏi tới vẻ ngoài của Lục Hàm Yên, còn hỏi có phải anh từng có bạn gái không, việc này dường như không hợp lý cho lắm.
“Ừm, cũng tạm được.”
“Thế thì tốt, thật ra là phụ nữ, tôi rất hâm mộ và ghen tị với vẻ ngoài của Lục Hàm Yên, đúng là rất xinh đẹp, nếu không cũng sẽ không quyến rũ được nhiều đàn ông như thế, nhưng trong lòng tôi thì cô ta chẳng khác gì một kỹ nữ, cho nên cậu giết con cô ta xong, cậu cũng có thể diễn giả làm thật, cậu không cần dùng đến tình cảm, chỉ cần xem cô ta như một kỹ nữ là được, hơn nữa cô ta vốn chính là…”, lúc nói đến đây, Tổ Văn Quân nghiến chặt răng đến mức có tiếng ken két, có thể thấy cô ta hận Lục Hàm Yên đến mức nào.
Trần Quang Huy chẹp miệng rồi nói: “Chị dâu, làm thế hơi quá đáng, lúc đầu tôi cũng không nói điều kiện này với anh của tôi”.
Tổ Văn Quân mỉm cười, cô ta đưa mắt nhìn xung quanh, nơi này là tầng hai, lúc này cũng không có khách, cô ta đặt một tấm danh thiếp lên bàn rồi đẩy tới trước mặt Trần Quang Huy.
“Tôi từng nói Lục Hàm Yên không cho cậu được cái gì cả, còn tôi và anh cậu có thể cho cậu công việc, còn có thể giúp cậu làm ăn, đây là một người bán dụng cụ chữa bệnh đã liên hệ với tôi rất nhiều lần, tôi vẫn luôn bận rộn không có thời gian xử lý, nếu cậu có thời gian thì tìm một người lập công ty cho cậu, chúng ta cùng làm ăn, được chứ?”, Tổ Văn Quân hỏi Trần Quang Huy một cách chờ mong.
“Chị dâu, tôi sợ là không làm được, tôi còn bận rất nhiều việc trong nhà giam…”
“Tôi nói chuyện với anh cậu rồi, sẽ điều cậu tới Cục Tài chính, cậu đi làm với anh cậu chắc chắn sẽ có rất nhiều thời gian rảnh”, Tổ Văn Quân cười khéo léo như đoán được mỗi một lý do Trần Quang Huy có thể từ chối, đường lui của anh bị chặn kín toàn bộ, cũng có thể nói là đã được sắp xếp hết.
Trần Quang Huy dở khóc dở cười.
Nếu lúc trước con lừa vẫn luôn xoay vòng quanh cối thì anh sẽ không chọn nó.
Nếu con lừa được thả, có thể chạy bốn phương tám hướng, thì chưa chắc là anh sẽ chọn.
“Chị dâu, nếu anh trai tôi biết được hai chuyện chị nói hôm nay thì chắc chắn anh ấy sẽ giết tôi, chị tha cho tôi đi…”
“Tôi sẽ nói với anh cậu chuyện đứa bé, nhưng chuyện diễn giả làm thật thì cậu tự suy tính, tôi dám đảm bảo nếu cậu làm thật thì lợi ích mà tôi cho cậu sẽ không chỉ mỗi thế này đâu”, Tổ Văn Quân nói.
Thật sự thì Tổ Văn Quân rất biết ăn nói, cũng rất giỏi ăn nói, còn đứng trên đỉnh cao đạo đức, khiến Trần Quang Huy rất khó từ chối, hơn nữa họ còn là người thân, không giúp người thân thì giúp ai đây?