Lọc Truyện

Cao Thủ Chiến Hồn - Tần Tranh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Cả tối ông ấy gọi điện và gửi tin nhắn cho Trương Hân như, nhưng Trương Hân Như đều không trá lời, ông ấy gấp đến độ như ngồi trên đống lứa.

Nếu không phải ông ấy từ chỗ Tân Tranh biết được Trương Hân Như vần ổn, ông ấy đã bỏ mọi việc trong tay xuống chạy đến trường để tìm Trương

Hân Như.

“Lão Trương, con không sao”.

Trương Hân Như nhanh chóng đáp lại, đồng thời mớ tủ, chọn quần áo.

Lão Trương?

Nghe thấy cách xưng hô này, Trương Bách Hùng thở phào nhẹ nhõm.

Ông ấy biết, chí có những lúc bình thường con gái mới gọi ông ấy như vậy

“Vậy tại sao con không trả lời tin nhắn, hơn nữa điện thoại cũng không liên lạc được?”, Trương Bách Hùng miền cưỡng cười hỏi.

“Điện thoại tắt máy ạ”.

Trương Hân Như nói xong, nhìn trúng một bộ quần áo, sau đó vừa lấy xuống vừa nói: “Được rồi, lão Trương, con chuẩn bị ra ngoài ăn đêm với Tân Tranh, không nói chuyện với bố nữa”.

Lời vừa dứt, Trương Hân Như không đợi Trương Bách Hùng đáp lại trực tiếp cúp điện thoại.

‘Con nhóc này…’

Nghe thấy trong ống nghe truyền ra tiếng “tút tút”, Trương Bách Hùng dở khóc dở cười, đồng thời trong lòng hiện lên một ý nghĩ kỳ quái: Xem ra con nhóc này thật sự thích Tân Tranh rồi, chẳng lẽ sau này Tân Tranh sẽ là trở thành con rể của mình?

Khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, Trương Bách Hùng liền bị dọa sợ!

Rõ ràng, từ tận đáy lòng ông ấy hoàn toàn chấp nhận Tân Tranh làm con rể mình, nhưng lý trí lại nói với ỏng ấy, mặc dù những người bằng lòng làm con rể của ông ấy có thể xếp dài từ Đông Hải đến Giang Ninh, nhung Tân Tranh chưa chác đã bằng lòng làm con rế của õng ấy.

Bởi vì những người bằng lòng trớ thành con rế của ông ấy, hầu hết trong số họ đều mưu đồ nhòm ngó quyền lực và tài sản ông ấy để lại, một số ít là để ý đến sằc đẹp của Trương Hân Như, mà dường như Tân Tranh không phải là hai loại người đó – Có thể tùy ý đem quyền phát ngôn thế giới ngầm Nam Tô làm quà tặng đi, đồng thời cũng không cần chia lợi nhuận, là người không thiếu tiền?

Trong lúc trong đầu Trương Bách Hùng có những suy nghĩ lung tung, Tân Tranh đã đến phòng khách, nhưng đợi nửa giờ Trương Hân Như mới từ trong phòng ngủ đi ra.

“Đi thôi!’

Trương Hân Như mặc một chiếc váy liền áo, bên trên là áo sơ mi trắng, bên dưới là váy ngắn màu hồng, đôi chân xinh đẹp đi tất màu đen, phối với một đôi giày cao gót màu hồng, đeo một chiếc túi nhỏ màu đen, nhìn trông bớt đi mấy phần thanh thuần đáng yêu, thẽm mấy phần thành thục gợi cám.

“Không phải cô đói sao? Sao lâu như vậy?”, Tân Tranh đứng dậy hỏi.

“Trang điểm, thay quần áo…”

Trương Hân Nhưcó sao nói vậy, cùng Tằn Tranh sánh vai rời khỏi nơi ớ.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT