Lọc Truyện

Cao thủ hồi sinh - Lâm Tuấn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Ân tình của Lâm Tuấn đáng giá như thế nào?  

 

Bản thân Lâm Tuấn cũng khó tự trả lời câu hỏi này, là một bác sĩ, ân tình mà anh nợ người khác tất nhiên vô cùng quan trọng, nhất là một bác sĩ có thể chữa khỏi các loại bệnh hiếm gặp khó chữa như anh, thì ân tình lại càng quý giá, thế nhưng...  

 

Món nợ ân tình cũng là một thứ khó nói.  

 

Nếu hôm nay nhà họ Trương giúp đỡ anh, nhưng hôm sau Lâm Tuấn lại trở mặt không nhận thì làm sao? Hoặc là, sau này nhà họ Trương xảy ra chuyện gì đó, nhưng khả năng của anh không đủ để giúp đỡ bọn họ thì làm sao?  

 

Ân tình của Lâm Tuấn có đáng giá để nhà họ Trương đắc tội với nhà họ Cố hay không, điều này rất khó đoán.  

 

Vì vậy, ngay cả bản thân Lâm Tuấn cũng không nghĩ mình có thể thuyết phục được Trương Thiên Hào...  

 

 

 

Nghe thấy Lâm Tuấn nói vậy, Trương Thiên Hào chỉ mỉm cười nhìn anh, mãi không đáp lời.  

 

Đến khi Lâm Tuấn bị ông nhìn đến mức hoảng hốt, ông mới mở miệng nói.  

 

"Nhóc, cháu... thật sự đề cao mình quá rồi đó, cháu có thể nói ra câu lấy mình ra để đặt cược, cáu thực sự coi mình là người sao? Cảm thấy món nợ nhân tình của mình đáng giá, đủ để nhà họ Trương chú vì cháu mà đắc tội nhà họ Cố ở Đế Đô sao?"  

 

Lâm Tuấn lúng túng mỉm cười, lắc đầu giải thích.  

 

"Cháu cũng hết cách rồi, bàn về tiền tài, cho dù cháu có đưa phòng khám nhỏ kia cho nhà họ Trương thì cũng chẳng là cái thá gì so với gia tài của nhà họ Trương, bàn về thực lực và các mối quan hệ, cháu chỉ là tên phế vật bị nhà họ Hàn vứt bỏ, sao có thể so với nhà họ Trương chứ, thứ thực sự có thể lấy ra chỉ có thể là nhân tình thôi..."  

 

Lúc này, Trương Thiên Hào đột nhiên nhướng mày, sắc mặt kỳ lạ nhìn Lâm Tuấn, ông nói.  

 

"Kẻ phế vật bị nhà họ Hàn vứt bỏ? Bác sĩ Hàn, cháu thực sự không biết năm đó xảy ra chuyện gì sao?"  

 

"Năm đó?"  

 

Lâm Tuấn đang đau đầu thuyết phục nhà họ Trương ra tay giúp đỡ đột nhiên sững sờ.  

 

Trong đầu cố gắng lục lọi các thông tin nhưng anh vẫn chẳng tìm được thứ gì liên quan đến việc Trương Thiên Hào vừa nói cả, anh nhất thời cảm thấy nghi hoặc.  

 

"Chú Trương, chú bảo năm đó xảy ra chuyện gì, ý chú là sao? Là chuyện cháu ở rể nhà họ Đường sao?"  

 

Trương Thiên Hào nhíu mày, kỳ lạ nhìn Lâm Tuấn, nhưng không nói gì nhiều.  

 

"Nếu cháu đã không biết thì bỏ qua đi, chuyện cũng qua rồi, không cần nhắc lại nữa, có điều chú nghĩ cháu cần phải biết, năm đó cháu vào nhà họ Đường ở rể không phải vì bị nhà họ Hàn vứt bỏ mà là bố cháu rất yêu cháu nên mới làm vậy với cháu".  

 

Lâm Tuấn càng nghi ngờ hơn, anh hỏi: "Bố cháu?"  

 

Anh đột nhiên phát hiện ra, trong đầu mình không có chút ký ức nào về bố, thậm chí mấy ký ức về Hàn Chí Khiêm cũng rất mơ hồ, chỉ có một số đoạn ký ức thôi.  

 

Bây giờ hiểu biết của Lâm Tuấn về nhà họ Hàn chỉ dừng lại ở việc nhà họ Hàn từng là một trong tứ đại gia tộc của thành phố Yến Kinh, còn những cái khác, anh hoàn toàn không biết.  

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT