“Chuyện này đừng lo lắng. Chỉ là một người phụ trách bộ phận nhân sự thôi mà. Cô là được tổng giám đốc Lệ phê chuẩn.” Lục Tâm lấp cua trong lỗ.
Thẩm Nguyệt do dự.
Dẫu sao thì cũng tiền là một thứ tốt, mỗi tháng được 200 triệu, cô làm gì có thể tìm được một công việc tốt như vậy ở đâu nữa?
“Nếu cô Vân đã suy nghĩ kỹ, chúng ta có thể vào phòng họp nói chuyện.” Anh ra hiệu cho cô vào trước.
“Chúng cũng muốn vào cùng nhau” Thẩm Nguyệt chỉ vào ba đứa bé đáng yêu phía sau mình, cô không thể để chúng ở bên ngoài được.
“Không sao, tôi cũng mua đồ ăn ngon cho bọn trẻ trong phòng họp.” Chúng thực sự đói, và bây giờ là giờ ăn trưa. Phòng họp rộng rãi và sáng sủa chứa đầy gà rán và bánh pizza hấp dẫn. Đây là những thứ mà trẻ con thích ăn, nước có ga được đổ vào cốc và tạo ra tiếng bong bóng. Sau một ngụm đá mát lạnh, và thêm một miếng gà rán nữa thì ngon tuyệt cú mèo. “Cô Vân, đây là hợp đồng mới được đề xuất của chúng tôi.”
Thẩm Nguyệt cầm lấy hợp đồng và xem qua, các điều kiện khác vẫn như trước, ngoại trừ hai điều kiện cuối cùng …
Một là được tăng lương, hai là làm tổ trưởng. “Anh bảo tôi làm thủ lĩnh của tổ 5?”. “Đúng vậy! Đây là ý của tổng giám đốc Lệ” “Nhưng tôi mới ở đây một tháng, vẫn chưa quen nghiệp vụ” “Không thành vấn đề, tổ trưởng trước của cô sẽ hỗ trợ cô.” Nghe thú vị đấy Gã tổ trưởng để tiện đó không ngờ lại trở thành cấp dưới của cô!
Một điều tuyệt vời như vậy, Thẩm Nguyệt nghĩ thôi cũng muốn cười trộm. “Tại sao ông ta bị giáng chức vậy?”
Lục Tâm do dự, anh không thể nói là bởi vì cô ba chấm với gã kia, bị Tổng giám đốc Lệ nhìn thấy, tức điên lên đòi giảng chức ông ta!
“Năng lực làm việc của Võ Minh Tính không bằng cô.” Thẩm Nguyệt mỉm cười hài lòng, “Đây là điều không thể phủ nhận”. Sau khi viết kế hoạch vài lần, cô biết rằng người đàn ông này không đáng tin cậy.
Ngay cả khi không làm việc vẫn muốn tạo dữ liệu giả, nếu cô tiếp tục làm điều này thì sớm muộn gì mọi chuyện cũng xảy ra.
“Tổng giám đốc Lệ cũng nói rằng nếu tổ 5 hoạt động tốt, anh ấy sẽ tiếp tục tăng lương” Nói bừa một tí về hợp đồng thôi mà Thẩm Nguyệt cũng ngây thơ tin ngay.
Khi nhìn thấy cô ký tên, Lục Tâm cảm thấy rằng mình có thể đến để giành được giải Oscar cũng nên.
Kỹ thuật cưa gái của tổng giám đốc Lệ đúng là yếu. “Vậy từ nay tôi sẽ là sếp của Võ Minh Tính?” “Vâng, cô Vân”. Khi nghe điều này, môi Thẩm Nguyệt không khỏi cong lên. Lúc trước ông ta dám gạ cô, lần này là đây sẽ cho mày chết. “Mà này, địa vị của tôi ngang hàng với Vũ Thư Anh không?”
Lục Tâm thắc mắc, thật ra anh chỉ biết tổ trưởng Võ gây khó dễ cho Thẩm Nguyệt chứ không biết Vũ Thư Anh đã làm gì với Thẩm Nguyệt.
“Sao vậy?” “Không!” Thẩm Nguyệt cố ý lắc đầu.
“Búp Bê, mau ăn một miếng đi, ngon lắm! Bánh pizza vị sầu riêng yêu thích của Búp Bê này!” Bánh Bao nói, đưa một miếng pizza vào miệng Thẩm Nguyệt.
“Chúng giống như con của cô vậy” Lục Tâm bất giác nói. “Haha!” Thẩm Nguyệt không nói gì mà chỉ mỉm cười.
“Không phải cô nói Há Cảo là con của người phụ nữ trạc bốn mươi sao? Tại sao nó cứ theo cô suốt thế?”