Chương 1488:
Nhìn Trịnh Tuyết Dương được bảo vệ của cô hộ tống rời khỏi phòng VỊP. Bùi Nguyên Minh mới lạnh lùng nói: “Bạch Tuấn Hào, nói những lời này trước mặt tao, mày không sợ hôm nay sẽ chết ở Dương Thành à?”
“Chết ở Dương Thành?”
Bạch Tuấn Hào cười ha ha, trong đôi mắt đều là khinh thường: “Mày có biết tao là ai không?”
“Cho dù mày khinh thường thân phận cậu hai nhà họ Bạch ở Tô Hàng của tao, nhưng chẳng lẽ mày không sợ ba nuôi tao, không sợ Long Môn?”
“Mày phải biết răng, cho dù Dương Định Quốc chỗ dựa vững chắc của mày, ở trước mặt Long Môn cũng không khác gì một con chó!
Long Môn, là thế lực ngầm thuộc về chính phủ Đại Hạ.
Trong truyền thuyết, môn chủ của Long Môn là một nhân vật lớn đến từ Yến Kinh, thân phận cao tới mức dọa người, trước đây từng là một trong chính đại trưởng lão.của Đại Hạ.
Sau khi rút lui, ông ta sáng lập nên Long Môn.
Long Môn có phân hội ở mỗi thành phố lớn, ví dụ như phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô chính là Sở Văn Trung.
Nhìn từ điểm này, thân phận của Bạch Tuấn Hào thật sự cao đến mức dọa người.
“Long Môn?”
Bùi Nguyên Minh cười khẽ một tiếng.
“Cho dù môn chủ của Long Môn ở trước mặt †ao, cũng phải vô cùng cung kính”
“Lấy một phân hội trưởng ở thủ đô để dọa tao sợ sao? Đầu óc mày bị nước vào hỏng rồi hả?”
“Còn chuyện giẫm chết mày, theo tao, chẳng khác nào giãm chết một con chó.”
Chu Chính Nghĩa giận không kìm chế được: “Khốn nạn, mày nói lại lần nữa thử xem!”
“Mày có tin bây giờ tao phế mày đi hay không?”
Bạch Tuấn Hào xua tay, ngăn Chu Chính Nghĩa đang nổi giận, nói: “Đừng vội, bây giờ ông đây đang ngồi ở đây!”
“Không phải là cậu chủ Bùi của chúng ta rất trâu bò sao?”
“Tới đi! Tới ra tay với tao đi!”
“Tao còn nói cho mày biết, hôm nay mày dám động vào tao mà nói, tối nay vợ và em vợ mày đều sẽ nằm ở trên giường của tao “Nếu không thì tao sẽ bảo người lái xe đâm chết cha mẹ vợ mày!
“Mày dám không? Nếu không dám thì bảo vợ mày cởi quần áo cút tới đây, táo không đợi kịp rồi!”
Đám thuộc hạ và bạn gái của Bạch Tuấn Hào đều lộ ra biểu cảm.trào phúng.
Người giống như Bùi Nguyên Minh, chỉ có chút bản lĩnh, có chút chỗ dựa vững chắc mà thôi.
Nói chuyện có vẻ trâu bò hò hét, cho rằng mình là con cưng của trời.
Nhưng mà gặp cậu chủ thế gia như Bạch Tuấn Hào, anh dám làm gì?
Chẳng lẽ anh thật sự dám ra tay?
“Rầm!”
Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh không nói lời vô nghĩa, mà tiến lên một bước, trực tiếp nắm lấy tóc Bạch Tuấn Hào, đập mạnh xuống mặt bàn.
Tốc độ của Bùi Nguyên Minh rất nhanh, đừng nói là đám thuộc hạ của Bạch Tuấn Hào, cho dù là chính anh ta cũng -không kịp phản ứng.
“Răng rắc!”
Một tiếng vang thật lớn, mặt bàn thủy tỉnh vỡ nát.
Cái đĩa, cái chén bay đầy đất.
Máu tươi chảy từ trán Bạch Tuấn Hào xuống, trên gương mặt dễ nhìn của anh ta đều là trắng xanh.
“Động vào mày sao?”
Bùi Nguyên Minh cười lạnh lùng.
“Mày đã có yêu cầu như vậy, tao chắc chắn phải thỏa mãn mày rồi!”
Giọng nói vừa dừng, Bùi Nguyên Minh không dừng tay, mà nắm lấy đầu Bạch Tuấn Hào, đập mạnh xuống mặt đất.
Mặt Bạch Tuấn Hào bị đập xuống đất, lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết như âm thanh heo bị chọc tiết, Mọi người kinh ngạc.
Một đám người đều trợn mắt há miệng, ai cũng không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh nói ra tay là ra tay ngay.
Đám thuộc hạ và đồng bạn của Bạch Tuấn Hào đều nhìn tới mức u mê, lúc này căn bản không kịp phản ứng, quên chuyện tiến lên cứu người.
Mà đám phụ nữ ở đây lúc này đều đã không kêu được, hơn nữa toàn thân như nhũn ra, run lẩy bẩy.
“Uy hiếp tao sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!