Câu nói của Câu Trần Đại Đế vừa hạ xuống, quả đấm hướng xuống phía dưới, một lực hút kinh khủng lập tức bao phủ toàn thân Chiến Nhi, liền đem Chiến Nhi hút về phía cánh tay mình, sau đó bóp cổ Chiến Nhi.
"A A. . ."
Chiến Nhi bị bóp cổ phát ra âm thanh đau đớn, hai tay vung về phía Câu Trần Đại Đế, hai chân cũng vung lên đá Câu Trần Đại Đế, trong đôi mắt to toàn là vẻ oán hận.
"Câu Trần. Buông con trai của tôi ra, ông mau buông con trai của tôi ra!"
Diệp Thiên hò hét khàn cả giọng, muốn phá bỏ trói buộc của Phá Thiên, nhưng căn bản không mở ra được, hơn nữa lực chú ý đã bị Câu Trần Đại Đế làm cho rã rời, không để ý tới độ kiếp, lực chú ý tất cả đều ở trên người con trai, cảnh này dưới sự oanh tạc của lôi kiếp, trên người cũng bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt.
Thấy vậy, Câu Trần Đại Đế cười vô cùng dữ tợn: “Cô không chỉ không buông con trai cậu, còn muốn giết con trai cậu, sau đó sẽ giết luôn con gái cậu. Cô muốn cậu đoạn tử tuyệt tôn!"
Lời vừa nói xong, kiếm Câu Trần trong tay hắn, bất thình lình đâm vào ngực của Chiến Nhi.
Soạt!
Mũi kiếm xuyên qua Chiến Nhi, máu tươi bắn ra tung tóe.
"Chiến Nhi!"
Diệp Thiên đau khổ kêu lên.
"A!"
Hắn ngửa mặt lên trời rít gào, nội tâm thống khổ tới cực điểm!
Đã từng cho rằng, nếu như chỉ có một mình ở trên trái đất này, vợ con cũng sẽ không chịu đựng thủ đoạn độc ác như vậy, mà bây giờ con trai đang ở ngay trước mặt mình bị người đâm một kiếm, mình lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, mà không có cách nào đi cứu con trai.
Nhất thời cảm giác thất bại vô cùng mãnh liệt, giống như một dòng sông thiên hà, lấp đầy nội tâm hắn.
Mới biết bản thân mình là phế vật, từ đầu đến cuối là kẻ vô dụng, kẻ vô dụng đến ngay cả vợ con của mình cũng không bảo vệ được!
Vì thế trong lòng đau khổ bao nhiêu, chỉ có bản thân hắn là người rõ ràng nhất.
"Ha ha ha!"
Đám người Câu Trần Đại Đế cười rất dữ tợn.
"Diệp Thiên, tâm tình thế nào?" Câu Trần Đại Đế cười hỏi.
Diệp Thiên hận ý ngập trời đáp lại: “Lão tặc Câu Trần, tôi nhất định, nhất định khiến ông vạn kiếp bất phục!"
Lời vừa nói ra, Diệp Thiên liền đem tất cả hận ý chôn sâu vào lòng, toàn thân toàn ý tập trung độ kiếp, trong nháy mắt vết rạn nứt trên người hắn dần dần khép lại, tất cả bi phẫn đều bị hắn chuyển hóa thành động lực, gánh vác một trăm đạo lôi kiếp còn lại này.
Hắn muốn vượt qua lôi kiếp. Hắn phải băm lão tặc Câu Trần thành ngàn mảnh, giúp vợ con báo thù rửa hận!
"Câu Trần Đại Đế ngài nhìn xem, hắn đang tập trung tinh thần để độ kiếp." Chân Võ Đại Đế nói.
Câu Trần Đại Đế nhăn mày lại, hô: “Diệp Thiên, xem ta chặt cái đầu chó của con trai cậu xuống như thế nào!"
Vừa nói xong, ông ta liền nâng kiếm Câu Trần, bỏ bàn tay đang bóp cổ Chiến Nhi ra, một kiếm bổ về phía cổ của Chiến Nhi.
"Không được giết em trai tôi!"
Đóa Đóa bị Chân Võ Đại Đế niệm cấm trú không có cánh nào nhúc nhích, thấy tính mạng của em trai mà mình thương yêu đang nguy cấp, dưới sự giãy dụa của cô ấy, liền xé rách cấm chú thần niệm, hét lên.
Theo tiếng hét của cô ấy vang lên, theo hận ý của cô ấy đạt đến mức cao nhất, chỉ thấy trên người cô bốc lên ngọn lửa hừng hực cháy lớn, bay về phía Chiến Nhi, một tiếng kêu rất dễ nghe của loài chim vang lên trong không trung, sau đó chỉ thấy Đóa Đóa hóa thành một con hỏa điểu.
Hỏa điểu này lớn vô cùng, hai cánh mở ra phải tới mười trượng, đầu đến đuôi phải dài tới mười hai trượng, toàn bộ lông vũ trên người đều được nhuộm bới bảy màu rực rỡ. Lấy kim sắc làm chính, đỉnh đầu có một chiếc mũ Khổng Tước vàng óng ánh, đuôi giống đuôi Phượng Hoàng, quanh thân tất cả đều là ngọn lửa màu vàng kim bao phủ. Theo nó bay lên, hư không bị ngọn lửa mạnh mẽ thiêu đốt, nhiệt độ chung quanh chợt tăng lên gấp bội!
"Đây đây đây. . ."
Câu Trần Đại Đế và Chân Võ Đại Đế cùng với thuộc hạ của bọn họ đều sợ ngây người!
Kiếm Câu Trần của Câu Trần Đại Đế bổ về phía Chiến Nhi, cũng phải ngừng lại. Chiến Nhi rơi xuống dưới cực nhanh, bị Đóa Đóa biến thành hỏa điểu tiếp được, có một vòng ánh sáng màu vàng bao vây lấy Chiến Nhi, để cậu ta không bị ngọn lửa đốt cháy, sau đó bị hai móng của hỏa điểu đặt lên tim.
"Chị?"
Chiến Nhi còn chưa chết, miệng toàn là máu, khiếp sợ nhìn chị gái đã hóa thành hỏa điểu.
Đóa Đóa thu hai cánh lại, ôm lấy em trai, dùng đầu điểu cọ trên mặt em trai, sau đó hai móng khởi động tiên pháp, vết đâm trên ngực Chiến Nhi lập tức khép lại.
"Huhu. . . Chiến Nhi cho rằng sẽ không còn được gặp lại chị và bố nữa."
Chiến Nhi mừng đến chảy nước mắt.
Đóa Đóa kêu to một tiếng, ngọn lửa trong mắt cuồn cuộn như biển. Chăm chú nhìn vào Câu Trần Đại Đế và Chân Võ Đại Đế, hỏa diễm trong mắt càng thêm cuồn cuộn tuôn ra.
"Câu Trần Đại Đế, đây là Phượng Hoàng hay là chu tước?" Vẻ mặt Chân Võ Đại Đế khiếp sợ nhìn Đóa Đóa hóa thành hỏa điểu.
Ngay cả Diệp Thiên trong lúc nhất thời cũng sợ ngây người!
"Đây không phải là Phượng Hoàng, cũng không phải chu tước. Hình như là tổ tiên của Phượng Hoàng và chu tước, Huyền Điểu." Câu Trần Đại Đế nói.
"Huyền Điểu?" Chân Võ Đại Đế nhăn mày lại: “Huyền Điểu không phải đã tuyệt chủng rồi sao, thế nào còn có Huyền Điểu?"
Câu Trần Đại Đế lắc đầu nói: “Vậy không rõ lắm, nhưng mà Cô có thể khẳng định, đây tuyệt đối là Huyền Điểu, nếu như Cô không đoán sai, con gái của Diệp Thiên ở trong tế đàn nào đó đạt được cơ duyên, cho nên có thể biến thân thành Huyền Điểu."
Chân Võ Đại Đế gật đầu, cảm thấy cách giải thích này có thể chấp nhận được.
Dù sao Diệp Thiên ở trong tế đàn nhận được cơ duyên. Tu vi càng ngày càng cao, không bài trừ khả năng con gái của hắn cũng ở trong tế đàn mà gặp được cơ duyên hóa thân thành Huyền Điểu.
"Nghe nói Huyền Điểu vô cùng hung mãnh, con gái Diệp Thiên hóa thân thành Huyền Điểu, có thể cũng rất hung mãnh hay không?" Chân Võ Đại Đế lo lắng.
Câu Trần Đại Đế khinh thường nói: “Còn có thể hung mãnh như nào chứ.Hung mãnh bằng hai chúng ta sao, bằng không cô ta đã sớm hóa thành thân Huyền Điểu đuổi chúng ta đi, sẽ không chờ tới bây giờ, cho nên không cần sợ, Cô sẽ chém giết cô ta."
Vừa nói xong, Câu Trần Đại Đế giơ kiếm Câu Trần lên cao, chợt chém xuống không trung.
Đâm rồi!
Một đạo ánh sáng kiếm quang màu vàng, tạo thành hình cầu vồng. Liền đem hư không xé rách, phóng nhanh về phía Đóa Đóa.
Đóa Đóa hóa thân thành Huyền Điểu trợn mắt một cái, bay đi tránh kiếm khí như cuồng phong, đồng thời phát ra một tiếng kêu. Tiếng thét này phát ra, sinh ra sóng siêu âm tuôn ra như sóng biển, tạo lên con sóng cao ngất, trùng trùng tấn công về phía kiếm khí đang quét tới.
Ầm!
Kiếm khí trong nháy mắt bị sóng siêu âm kích bạo, mà sóng siêu âm lại tiếp tục dâng tới.
"Đây đây đây. . ."
Câu Trần Đại Đế sợ ngây người!
Một tiếng chim hót phát ra sóng siêu âm uy lực giống như cuồng bạo, con Huyền Điểu này mà tức giận thì còn mạnh tới đâu nữa?
Không chừng coò lột da ông ta?
"Nhanh nhanh! Chân Võ Đại Đế, cùng nhau động thủ, xem có thể giết con Huyền Điểu này không."
Câu Trần Đại Đế một chút cũng không dám sơ ý nữa, lúc này gọi ra Vạn Thần Đồ, ném về phía sóng siêu âm, chỉ thấy Vạn Thần Đồ hóa thành một cái lưới to lớn, trên lưới thêu hàng ngàn thần linh, vào giờ khắc này kim quang trên hàng nghìn thần linh sáng lên, toàn bộ hiển ra chân thân, đều hợp lực, tung ra vạn tia kim quang kim. Liền đánh vỡ sóng siêu âm.
Cùng lúc đó, Câu Trần Đại Đế và Chân Võ Đại Đế, ở hai bên Vạn Thần Đồ to lớn, đều giơ cao thần binh trong tay. Thi triển đại chiêu, chém xuống cơ thể Huyền Điểu của Đóa Đóa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!