Sắc mặt của Phật Tổ Như Lai đột nhiên thay đổi, không ngờ rằng, Phật Mẫu Khổng Tước Minh Vương lại tới rồi.
Ban đầu Phật Tổ Như Lai nghĩ, cố gắng trấn áp cho đến khi Câu Trần Đại Đế và những người khác quay trở lại, sau đó hãy mở bát vàng ra, để Câu Trần Đại Đế và những người khác ra tay tiêu diệt Huyền Điều do Đóa Đóa hóa thân thành, sau đó để Câu Trần Đại Đế giết luôn đại bàng để diệt khẩu. Như vậy, là có thể rũ bỏ mọi trách nhiệm. Tránh cho người của tộc Phượng Hoàng trách tội mình.
Kết quả là bị Khổng tước Đại Minh Vương đã biết trước việc này.
Lần này hẳn sẽ xuống tay cực kỳ tàn nhãn.
Khổng tước Đại Minh Vương tuy không quá lợi hại, thực lực ở dưới cơ của mình, thực lực ngang với Quan Âm, không đáng để lo lắng.
Nhưng nói thế nào, Khổng tước Đại Minh Vương cũng là mẫu thân của mình, nếu bản thân ra tay với mẫu thân của mình, chuyện này mà truyền ra ngoài, hẳn sẽ bị người trong thiên hạ chỉ trỏ bàn tán.
Nhưng nếu không ra tay, với cái tính khí của Khổng tước Đại Minh Vương, chắc chắn không chịu bỏ qua. Bắt buộc ép Như Lai phải thả Huyền Điểu ra thì mới thôi. Nếu Phật Tổ Như Lai không chịu thả, Khổng tước Đại Minh Vương nhất định sẽ ra tay đánh. Hơn nữa Như Lai lại không được đánh trả, một khi đánh trả sẽ phải chịu những trận búa rìu từ miệng lưỡi thiên hạ.
Vì vậy, vào thời khắc này Phật Tổ Như Lai cảm thấy vô cùng khó xử.
“Ngươi có đứng dậy không?”
Khổng tước Đại Minh Vương tức giận hỏi.
Phật Tổ Như Lai mỉm cười: “Phật Mẫu, thứ mà ta trấn áp không phải là Huyền Điểu chính tông, chỉ là một người tu luyện công pháp mà thôi, do vậy mới hóa thân thành Huyền Điểu. Tuyệt không phải là lão tổ tông Huyền Điểu chính tông tộc Phi Cầm các người. Do vậy người không cần kích động như vậy, càng không cần phải khiến ta cảm thấy khó xử.”
Khổng tước Đại Minh Vương sớm đã không còn muốn ở lại Linh Sơn nữa, chỉ là chưa từng có cơ hội trở mặt với Phật Tổ Như Lai để rời khỏi Linh Sơn. Trước mắt chính là cơ hội ngàn vàng, bà ta làm sao có thể bỏ lỡ?
Do vậy, bà ta bèn nói: “Có phải là lão tổ tông Huyền Điểu của tộc Phi Cầm hay không, ngươi cứ đứng dậy, thả ngài ấy ra ngoài cho ta xem mặt. Nếu không phải, ta sẽ không làm khó người nữa. Rồi ta sẽ đưa Đại Bằng trở lại Linh Sơn . Nếu đúng, ngươi giết ngài ấy cũng đồng nghĩa với việc người giết tổ tông của ta, ta tuyệt đối sẽ không khách sáo với ngươi!”
Có phải lão tổ tông hay không, bà ta nói gì chính là như vậy. Dù sao bà ta nói đúng thì chính là đúng, cho nên mới nói như vậy, cho dù không phải bà ta nói đúng, Phật Tổ Như Lai cũng không có cách nào khác.
Tất nhiên, Phật Tổ Như Lai sẽ không thả Đóa Đóa ra. Bởi vì hóa thân của Đóa Đóa chính là một Huyền Điểu thực thụ. Phật Tổ Như Lai không thể để Khổng tước Đại Minh Vương và Đóa Đóa nhận nhau.
Do vậy, Phật Tổ Như Lai cười và nói: “Ta tôn kính người là Phật mẫu, người chính là bậc bố mẹ. Người được vạn Phật tôn kính. Nhưng nếu ta không tôn kính người là Phật mẫu, người chẳng qua sẽ chỉ là một con chim Khổng Tước. Vạn Phật đều sẽ không còn nể mặt người nữa. Đâu cần vì một Huyền Điểu người biến thành mà đối địch với ta, làm lung lay thân phận và địa vị của chính mình?”
“Hừm.” Khổng tước Đại Minh Vương nói: “Ta không tha thiết gì cái danh xưng Phật mẫu, em trai ta cũng không tha thiết gì làm Phật cữu. Những quy định phép tắc của Phật môn các người quá là nhiều. Nếu không phải là nể mặt ngươi là một đứa con ngoan, ta sớm đã đem theo Đại Bằng trở về tộc Phượng Hoàng rồi. Há gì phải ở lại nơi Linh Sơn Sơn rách nát kia?”
“Nếu ngươi nghe lời, tiếp tục làm một người con ngoan, ta vẫn sẽ nhận đứa con trai là ngươi. tộc Phượng Hoàng vẫn là thân thích của ngươi. Nhưng nếu ngươi không nghe lời ta, nhất định phải giết lão tổ tổng tộc Phi Cầm của bọn ta. Đừng trách ta trở mặt với ngươi!”
Loài thú không giống loài người, chúng rất coi trọng vinh quang của tộc mình. Lão tổ tông Huyền Điểu chính là vinh quang của tộc Phi Cầm. Giờ đây Phật Tổ Như Lai lại muốn giết lão tổ tông Huyền Điểu. Điều này sao được chứ?
Do vậy, vì lão tổ tông, Khổng tước Đại Minh Vương đã không ngần ngại trở mặt với Phật Tổ Như Lai. Nếu thấy lão tổ tông gặp nạn còn không ra tay cứu, thì thật không xứng đáng là người của tộc Phi Cầm.
“Phật Tổ. Nếu Khổng tước Đại Minh Vương cứng đầu như vậy, người chi bằng hãy trực tiếp cắt đứt quan hệ với bà ta. Chúng con đều có thể là nhân chứng. Chính là do Khổng tước Đại Minh Vương đã ép người quá đáng, người mới phải cắt đứt quan hệ với bà ta. Giết chết bà ta, người trong thiên hạ cũng không thể bắt lỗi người được!” Na Tra nói.
Khổng tước Đại Minh Vương ngay lập tức bị những lời nói này làm cho nổi giận.
“Tên tiểu bối vô lễ, đi tìm cái chết đi!”
Nói rồi, Khổng tước Đại Minh Vương mở rộng miệng, một cơn cuồng phong uy lực khủng bố từ trong miệng bà ta cuồn cuộn nổi lên, bao phủ lấy Na Tra, Dương Tiễn, Lý Tĩnh và những người trên Thiên Đình.
Trong thoáng chốc.
Dưới cơn cuồng phong bao phủ, Na Tra và những người khác đều mất đi kiểm soát. Như thể từng hạt bụi bị máy hút bụi hút sạch vào, vô tình bay về phía cái miệng lớn của Khổng Tước Đại Môn.
Năm đó, trên đỉnh Đại Tuyết, Phật Tổ Như Lai đã dùng kim thân 6 trượng cùng Đại La Kính, những vẫn bị Khổng Tước nuốt vào trong.
Tất nhiên, đây đều là chuyện của rất nhiều rất nhiều năm về trước. Giờ đây Phật Tổ Như Lai đã đạt đến cảnh giới Thái Thượng Kính Đại viên mãn, thực lực của Khổng tước Đại Minh Vương đương nhiên cũng đã mạnh hơn, đạt đến gần cấp độ Quan Âm.
Có điều Khổng Tước của năm đó lợi hại hơn Phật Tổ Như Lai rất nhiều, nếu không cũng đã không thể một miệng nuốt luôn Phật Tổ Như Lai vào. Nhưng cũng chỉ là do Phật Tổ Như Lai đã Tiếp Dẫn phế đi tu vi của mình, tự thành lập một phái cải thiện lại Phật Pháp, như vậy mới mượn sức bùng nổ ở phía sau Khổng Tước.
Nói như thế nào, Phật Tổ Như Lai đã đã từng là thánh nhân ở Đại Đạo Cảnh, cho nên dù ở cùng cảnh giới, Phật Tổ Như Lai đều mạnh hơn tất cả các vị thần tiên. Đây cũng là lý do tại sao người có thể bùng nổ ra thứ sức mạnh khổng lồ từ phía sau Khổng Tước vốn mạnh hơn người.
Phía lưng Khổng Tước tách ra, bị trọng thương, Phật Tổ Như Lai có thể dễ dàng giết bà ta như trở bàn tay. Chỉ là bị chúng tiên ngăn cản, bởi vậy mới không ra tay với bà ta, bằng không sớm đã giết chết bà ta rồi.
Trở về thực tại.
Một hơi hít vào của Khổng tước Đại Minh Vương khiến Na Tra và những người khác vô cùng sợ hãi, họ đồng loại hét lên: “Phật Tổ cứu mạng!”
Phật Tổ Như Lai đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, người ra một chưởng, một luồng sáng vàng kim đã cắt đứt sức hút được phát ra từ Khổng tước Đại Minh Vương, Na Tra và những người khác ngay lập tức ngã xuống mặt đất.
“Ngươi dám ngăn cản ta?”
Khổng tước Đại Minh Vương tức giận.
Lập tức, hai cánh lóe lên, chùm kim quang dày đặc tức thì bắn ra. Giống như một cơn mưa hoa lê xối xả, xông thẳng về phía Phật Tổ Như Lai.
Phật Tổ Như Lai không hề né tránh, một luồng gió thổi lên, toàn thân liền được Phật quang bao bọc. Chùm kim quang dày đặc kia tấn công trực diện lên ánh Phật quang Phật Tổ Như Lai tỏa ra, phát ra âm thanh leng keng leng keng. Chùm kim quang bị Phật quang chặn đứng, không làm tổn thương Phật Tổ Như Lai một chút nào.
“Lần cuối cùng, ta gọi người một tiếng Phật Mẫu. Nếu như người vẫn tiếp tục đối địch với ta, ta bắt buộc phải cắt đứt quan hệ với người, sẽ không khách sáo với người nữa.” Phật Tổ Như Lai lạnh lùng nói.
Người thà rằng đắc tội với tộc Phượng Hoàng, cũng phải giết Đóa Đóa, cho dù Diệp Thiên thực sự trở thành Thái Nhất, cũng coi như có thể đánh gãy cánh tay Diệp Thiên.
Tham vọng của Thái Nhất lớn đến nhường nào, nếu Thái Nhất đắc thế và lại trở về Thiên Đình lần nữa, dưới sự cai trị của mình, ông ta tuyệt đối không cho phép có sự tồn tại của Phật môn, ông ta nhất định ra tay với Phật môn.
Đây cũng là lý do tại sao Phật Tổ Như Lai lại muốn giúp Thiên Đình đối phó với Diệp Thiên.
Nói tóm lại, đều là vì lợi ích của chính mình, không có chính phái hay phản phái gì cả.
Từ xa xưa, thắng làm vua thua làm giặc, Phật Tổ Như Lai đương nhiên muốn làm vua. Một khi Thái Nhất đắc thế, Phật Tổ Như Lai sẽ không thể làm vua nữa. Vì vậy người phải giúp Thiên Đình tiêu diệt Diệp Thiên bằng mọi giá.
“Đồ nghịch tử nhà ngươi, đoạn tuyệt thì đoạn tuyệt, ta không thiết tha gì!”
Khổng tước Đại Minh Vương tức giận nói.
Dứt lời ngay lập tức vồ về phía Phật Tổ Như Lai.
Nhìn thấy vậy. Trong mắt Phật Tổ Như Lai lóe lên một tia tức giận, lập tức xuất chưởng, một chiêu Như Lai Thần Chưởng khổng lồ ép sát về phía Khổng tước Đại Minh Vương.
“Tỷ tỷ, cẩn thận!”
Đại Bằng hoảng hốt hét lên.
“A di đà Phật.”
Bốn vị bồ tát đều đồng loạt chắp tay, đều có thể thấy được Phật Tổ Như Lai đã động tay sát sinh.
Đúng lúc Khổng tước Đại Minh Vương sắp bị Như Lai Thần Chưởng đánh trúng. Có một tiếng gầm xé toạc không trung vang tới.
Giây tiếp theo!
Một con rắn đỏ đốt cháy không trung, nhanh như cắt phóng vào lòng bàn tay của Phật Tổ Như Lai.
Bùm!
Như Lai Thần Chưởng cùng Hỏa xà chạm nhau và gây ra một vụ nổ, thứ nổ tung chính là bầu không trung, cả người Khổng tước Đại Minh Vương bị chấn động bay bật ra ngoài, Phật Tổ Như Lai bị chấn động suýt chút nữa ngã ra khỏi bát vàng.
“Là ai?”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!