Lúc này, gia chủ nhà họ Viên và gia chủ nhà họ Triệu nhìn nhau, bọn họ lập tức tấn công Diệp Thiên từ phía sau.
Cảm thấy có nguy hiểm từ phía sau, Diệp Thiên lập tức giải phóng khí của mình và ngừng đá vào thành chủ.
Bùm bùm!
Nắm đấm của hai vị gia chủ đánh vào cương khí hộ thể của Diệp Thiên, cả hai đều bị hàng phòng ngự chắc chắn đẩy lùi ra ngoài.
“Xông lên lại!”
Gia chủ nhà họ Viên cắn răng, dùng toàn lực kết hợp với gia chủ nhà họ Triệu Thiên cùng nhau bán phá vào cương khí hộ thể của Diệp Thiên.
Vào lúc này, tâm trí của thành chủ cũng chuyển động.
Một vũ khí ma thuật giống như một cái ấm xuất hiện trước mặt thành chủ và hướng vào Diệp Thiên.
“Không xong rồi!”
Diệp Thiên sắc mặt đột nhiên thay đổi, muốn trốn cũng đã muộn.
Bùm bùm bùm!
Pháp bảo của thành chủ, và nắm đấm của gia chủ nhà họ Viên gia cùng chủ nhà họ Triệu cùng lúc đánh trúng Diệp Thiên và làm nổ tung hộ thể của Diệp Thiên.
Ngay sau đó.
“Đùng đùng!”
Pháp bảo đánh vào ngực hắn, hai cú đấm thì đánh vào lưng hắn!
“Phụt!”
Diệp Thiên phun ra một ngụm máu.
Do sức tấn công mạnh mẽ của pháp bảo mà hai vị gia chủ cũng bị đánh lui về phía sau.
“Ha hả!”
Vị thành chủ mỉm cười đắc thắng, bắt đầu niệm chú để điều khiểu bình Nhật Nguyệt.
Đột nhiên nắp bình mở ra, bình Nhật Nguyệt trở nên to hơn. Miệng cái bình nhắm vào Diệp Thiên đang lùi về phía sau, một lực hút kinh khủng lập tức bao phủ Diệp Thiên, từ từ hút Diệp Thiên về phía trước, càng ngày càng gần với bình Nhật Nguyệt.
Nhìn thấy điều này, những người ở dưới bàn tán xôn xao.
“Xem ra Diệp Thiên không thể thoát khỏi vận rủi, lần này chắc chắn bị thành chủ bắt được.”
“Một khi Diệp Thiên bị đưa vào trong bình Nhật Nguyệt của thành chủ, hãy đậy nắp lại để không cho Diệp Thiên ra ngoài, sau đó đưa bình Nhật Nguyệt đến cho Tu La đại đế, sau đó thả Diệp Thiên ra, thì Diệp Thiên đó có cánh cũng không thể trốn thoát.”
“Vẫn là thành chủ lợi hại. Diệp Thiên bị bắt ngay khi thành chủ xuống ngựa. Không hổ là thành chủ, thật đáng khâm phục!”
“Nhưng mà, Diệp Thiên lại dùng sức lực của bản thân chống lại thành chủ cũng hai vị gia chỉ cho dù bị đánh bại cũng là một thất bại vinh quang!”
“...”
Tất cả các bình luận lại như nước thủy triều dâng lên lần nữa.
“Ha ha ha!”
Gia chủ nhà họ Viên và gia chủ nhà họ Triệu cười to.
“Tên tiểu tử thối, dù ngươi có hung hãn đến đâu cũng khó thoát khỏi lòng bàn tay của thành chủ, chờ đến lúc ngươi được thu vào trong bình Nhật Nguyệt rồi bị dâng lên cho Tu La đại đế, đến lúc đó sau đó xem Tu La đại đế lấy linh hồn ngươi ra sao, khi ngài có được cơ thể sẽ bóp chết nó!” Gia chủ nhà họ Triệu kiêu ngạo hét lên.
Gia chủ Viên gia bị Diệp Thiên giết chết vì em trai, lúc này nhìn thấy Diệp Thiên bị bình Nhật Nguyệt hút vào, đây chính là thời cơ tốt để trả thù, một đấm nữa là một đấm, lúc này ông ta kiên trì đánh về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên thật muốn quay đầu lại cho đánh cho ông ta một cái.
Nhưng sức hút của chiếc bình Nhật Nguyệt này thực sự rất kinh người, dưới vỏ bọc của lực hút hắn thậm chí không thể quay lại, hắn không thể thoát khỏi lực hút của bình Nhật Nguyệt.
“Con mẹ nó, xem ra lần này mình rơi vào tay vị thành chủ này rồi!”
Diệp Thiên trong lòng thầm nói.
Nghĩ đến việc bị hút vào bình Nhật Nguyệt. Nếu chiếc bình mà bị thành chủ dâng lên cho Tu La đại đế nhất định hắn sẽ không giữ được thân thể của mình, hơn nữa còn có thể sẽ bị nghiền nát cả linh hồn.
“Xem ra lúc này mình chỉ có thể tạm thời bỏ cơ thể của mình để chạy trốn thôi. Đến một ngày nào đó tiêu diệt được Tu La đại đế, lấy lại thân thể của mình cũng không muộn.”
Với ý nghĩ này, Diệp Thiên đã ở rất gần miệng bình.
Trong lúc tuyệt vọng, nguyên thần của hắn ra khỏi cơ thể lập tức lùi về phía sau, roi Kim Xuyên cũng bị nguyên thần của hắn thu lấy.
Bởi vì linh hồn rút khỏi cơ thể, có một cơ thể trước mặt chống lại sức hút, linh hồn của Diệp Thiên không bị sức hút bao phủ, lập tức giáng một roi lên nắm đấm của gia chủ nhà họ Viên. Khiến cho những nắm đấm của gia chủ nhà họ Viên đều bị nát.
Vốn dĩ muốn giết gia chủ nhà họ Viên, nhưng sợ lỡ như không có thân thể, thực lực của hắn sẽ giảm đi một chút. Cho dù có đã đánh bại gia chủ nhà họ Viên, khi thành chủ bỏ xác hắn vào trong bình Nhật Nguyệt rồi phối hợp với hai vị gia chủ để đối phó với hắn, nguyên thần sẽ phải xé rách.
Nghĩ đến điều này, Diệp Thiên không ở lại thành Lâm Châu nữa, lập tức hóa thành quang phóng về một hướng.
“Thì ra hắn không phải chủ nhân của thân thể này.”
“Hắn cũng là một con ác điêu, chiếm lấy cơ thể của người khác.”
“Tôi đã nói rồi, bảo sao tuổi còn trẻ lại mạnh mẽ như vậy? Hóa ra là một lão nhân đã xâm nhập vào cơ thể này. Không hổ là uy lực như vậy.”
Nhìn nguyên thần của Diệp Thiên là một lão giả tóc hoa râm, trông không giống lắm với thân thể thật, mọi người nhìn thấy cảnh này đều không khỏi cảm thán.
Khi nguyên thần của Diệp Thiên trốn thoát, cơ thể của hắn ngay lập tức bị hút vào bình Nhật Nguyệt.
“Ha ha ha !!!”
Sau khi lấy được cơ thể, thành chủ ngẩng đầu lên đắc ý cười vui vẻ.
Gia chủ nhà họ Viên và gia chủ nhà họ Triệu lập tức tiến lên nói: “Thành chủ, chúng ta hãy đi đuổi theo linh hồn đang trốn thoát, đè bẹp linh hồn của hắn!”
“Không cần.” Thành chủ nói: “Hắn không đắc tội với ta, mà ta lại chiếm đoạt lấy cơ thể của hắn, nên ta sẽ không đuổi cùng giết tận hắn. Nếu hai người trong lòng khó chịu thì đuổi theo đi, ta sẽ đến hoàng thành Đông, đem mặt hàng thượng đẳng này dâng cho Tu La đại đế.”
Nếu thành chủ không đi, hai vị gia chủ sao dám đi tới, sợ rằng không đánh lại Diệp Trần sẽ bị Diệp Trần giết chết.
“Thành chủ, sở dĩ có thể lấy được thân thể xác thịt này, chúng tôi đều đã trả giá rất nhiều, đặc biệt là ta, đã trả giá bằng em trai mình, vậy thành chủ có thể đưa ta đi gặp Tu La đại đế, để Tu La đại đế ban thưởng cho chúng tôi một món pháp bảo được không?” Gia chủ nhà họ Viên yếu ớt hỏi.
“Đúng vậy, thành chủ. Chúng tô không có công lao, cũng có khổ lao, xin ngài dẫn chúng tôi đi gặp Tu La đại đế, giúp chúng tôi nói chuyện, nhận chút phần thưởng.” Gia chủ nhà họ Triệu cũng cười nói.
Lãnh chúa suy nghĩ cẩn thận. Nếu không có sự trợ giúp của hai vị gia chủ này, ông ấy thực sự sẽ không dễ dàng tóm lấy thân thể của Diệp Trần như vậy.
Vì vậy ông ấy nói: “Được rồi, hai người sẽ hộ tống ta đến gặp Tu La đại đế. Lúc đó, ta sẽ nói giúp cho hai người vài lời, để cho Tu La đại đế thưởng cho hai người một số đồ.”
“Cảm ơn thành chủ!”
Hai vị gia chủ vô cùng mừng rỡ.
Chẳng bao lâu, họ đi cùng thành chủ đến hoàng thành Đông.
Nói về Diệp Thiên.
Không có cơ thể xác thịt, bay trong cõi Atula, trên đường đi hắn gặp phải rất nhiều ác ma, vì trên người hắn không có sát khí mạnh mẽ, cũng không phải là ác quỷ, hắn cũng không phải ác linh, thu hút rất nhiều ác quỷ tò mò nhìn lại.
Nhưng lần này chỉ là tò mò thôi. Nhiều người không thể không hỏi tại sao hắn không phải là ác linh mà lại đến cõi Atula. Chỉ vậy thôi, không như lúc trước có nhiều ác quỷ muốn chiếm lấy cơ thể của hắn.
Cho nên không có thân thể, Diệp Trần cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ít nhất không cần phải đi đến đâu cũng phải đánh!
Hơn nữa, cơ thể vẫn được trao cho Tu La đại đế, hắn không cần phải lo lắng về việc cơ thể của mình bị hư hại do bị ác quỷ cướp đoạt. Coi như là hắn gửi nó cho Tu La đại đế trước, sau đó lấy lại khi có đủ sức mạnh.
Chỉ là hắn không biết người anh em tốt của mình có bị Tu La đại đế hủy hoại hay không, đây là lo lắng duy nhất của hắn, ngoài ra hắn không có gì phải lo lắng.
“Người anh em, hoàng thành Đông đi thế nào vậy?”
Sau khi chạy một hồi lâu, Diệp Trần thấy không ai đuổi theo thì dừng lại hỏi một ác quỷ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!