Ngay sau đó Nguyên Thủy Thiên Tôn phái đồ đệ của mình là Nam Cực Tiên Ông, và Nam Cực Trường Sinh Đại Đế thì phái đi bốn vị cao thủ đi đến Nam Chiêm Bộ Châu. Không lâu sau Lý Tĩnh và những người khác cũng bắt đầu hành động.
“Tập hợp, tập hợp toàn bộ quân đội!”
“Ngọc Hoàng Đại Đế có chỉ, lập tức phải tập hợp toàn bộ quân đội!”
“Đừng đứng thất thần ra đó nữa, sắp đánh nhau rồi, tiếp thêm sức lực cho ta. Tập hợp ngay!”
Tất cả các doanh trại lớn trong Thiên Đình đều lần lượt bắt đầu tập hợp quân đội.
Ngay sau đó, một đội quân đông đúc từ cánh cổng Nhị Trọng Thiên Thuận tiếng vào, bắt đầu tập hợp và đứng sẵn trên thành Trường An.
Người dân thành Trường An thấy đại quân tập trung thì bỗng nhốn nháo cả lên.
“Chuẩn bị đánh nhau sao?”
“Đánh ai, Nam Chiêm Bộ Châu đúng không?”
“Không phải minh chủ của Liên minh mười vạn bộ tộc ở Nam Chiêm Bộ Châu đã cúi đầu xưng thần rồi hay sao, còn nói sẽ giúp Ngọc Đế thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu. Vì lý do đó còn khiến người dân ở Nam Chiêm Bộ Châu ra sức phản đối, kéo khẩu hiệu muốn dập nát Liên minh. Theo lý mà nói thì Thiên Đình không nên kéo quân đi đánh nhau với Nam Chiêm Bộ Châu mới đúng, sao tự nhiên lại tập hợp nhiều quân như thế?”
“Chẳng lẽ Liên minh mười vạn bộ tộc nói dối bị Thiên Đình biết chuyện, cho nên mới tấn công bọn họ?”
“Hay là để giúp quân Liên minh đi đàn áp nghĩa quân ở Nam Chiêm Bộ Châu?”
“...”
Vô số những câu hỏi khác nhau được đưa ra bởi người dân thành Trường An.
Họ không biết tại sao Thiên Đình lại đột nhiên tập hợp nhiều quân như vậy, và cũng rất tò mò không biết Thiên Đình đang làm gì.
Bởi vì bốn vị cao thủ do Trường Sinh Đại Đế phái tới đều là những cao thủ Thái Thượng Kính. Tốc độ bay rất nhanh, còn chưa kịp tập hợp quân đội bọn họ đã đến trạm Nam Chiêm Bộ Châu rồi.
“Hãy tham gia vào quân đội của nghĩa quân, để nghiền nát Liên minh đã chấp vương hóa với Thiên Đình. Hãy nhanh chóng gia nhập nghĩa quân. Hiện tại, số lượng nghĩa quân của chúng ta đã vượt quá sáu mươi nghìn tỷ quân, sẽ không mất nhiều thời gian để vượt qua quy mô của quân đội Liên minh. Khi đó, chúng ta sẽ có đủ năng lực để đè bẹp được quân đội Liên minh. Không chấp nhân vương hóa. Cho nên mong những người dũng cảm, mưu lượt hãy tham gia nghĩa quân, sát cánh cùng chúng tôi, chiến đấu vì hậu thế, chiến đầu vì chính nghĩa…”
Trên khắp các đường phố của Nam Chiêm Bộ Châu, có rất nhiều băng rôn khẩu hiệu màu đỏ của nghĩa quân ngập tràn khắp nơi, hô hào kêu gọi người dân gia nhập vào nghĩa quân.
“Chúng ta tham gia!”
Một trong những người của Trường Sinh Đại Đế hét lên, và sau đó bốn người chặn đường một người đang vừa gõ chiêng vừa hô khẩu hiệu.
Người đánh chiêng liếc nhìn bốn người họ, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, hắn ta nói: “Nhìn bốn người các ngươi dáng vẻ vô cùng lực lưỡng, có khả năng tham gia vào quân đội, nhưng không phải ai muốn tham gia vào nghĩa quân thì cũng được. Phải có tu vi nhất định, chỉ cần đạt đến cảnh giới Thiên Huyền hoặc hơn thì có thể tham gia, bốn người các ngươi đã đạt đến cảnh giới nào rồi?”
Một trong những người của Trường Sinh Đại Đế cười khà khà nói: “Bốn huynh đệ chúng ta đều đã đạt đến cảnh giới Đại La kim tiên. trước kia bọn ta tu luyện trong núi, không quan tâm đến những chuyện của Nam Chiêm Bộ Châu lúc đó.”
“Nhưng gần đây, ta nghe nói tên minh chủ chó má của Liên minh mười vạn bộ tộc muốn thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, đồng thời vương hóa, đưa Nam Chiêm Bộ Châu về dưới trướng của Thiên Đình. Chuyện này làm sao có thể được? Tổ tiên của Nam Chiêm Bộ Châu chúng ta đã chống lại Thiên Đình mấy ngàn năm qua, không hề chấp nhận vương hóa, vì thế đã trả giá bằng rất nhiều sinh mạng, nếu bây giờ bị vương hóa, sau này chúng ta chết xuống sao có thể nhìn mặt tổ tiên được nữa. Cho nên bọn ta đã xuất sơn gia nhập nghĩa quân, vì nghe nói nghĩa quân muốn đập nát cái âm mưu này của Liên minh mười vạn bộ tộc!”
“Đúng, đúng, đúng!” Lão nhân gõ chiêng hưng phấn nói: “Đạt được cảnh giới Đại La kim tiên, thì quá tốt rồi, thủ lĩnh của chúng ta cũng đang cần những cao thủ ở Đại La cảnh giới để dẫn binh. Vậy thì bốn người các ngươi hiện kim thân ra cho ta xem, xem có đúng là đã đạt đến cảnh giới Đại La không. Nếu là đúng, ta sẽ đưa các người đến đại bản doanh chủ thủ lĩnh.”
Khi giọng nói của ông ta rơi xuống, bốn thuộc hạ của Trường Sinh Đại Đế đều lần lượt thể hiển Lục trượng kim thân của mình.
Thực ra, họ đều là những cao thủ Thái Thượng Kính với Cửu trượng kim thân, nhưng vì ở Nam Chiêm Bộ Châu có rất ít cao thủ Thái Thượng Kính, nếu một cao thủ Thái Thượng Kính đột nhiên xuất hiện sẽ khiến mọi người nghi ngờ, nên bọn họ mới cải trang thành cao thủ ở cảnh giới Đại La.
Khi nhìn thấy bọn họ đều có Lục trượng kim thân, thì ông già kia đã hoàn toàn chắc chắn là bọn họ là cao thủ của cảnh giới Đại La, không còn nghi ngờ gì nữa. Ông lão đánh chiêng lập tức sai người đưa bọn họ đến chỗ của thủ lĩnh.
Không mất nhiều thời gian, cả bốn người đã được đưa đến tổng bộ của nghĩa quân.
Tổng bộ của nghĩa quân nằm trên một thảo nguyên rộng lớn, lều lớn của thủ lĩnh nằm ở giữa thảo nguyên, xung quanh là năm mươi nghìn tỷ quân đã được huấn luyện đang đứng đợi. Còn có hơn mười nghìn tỷ quân đang trong quá trình được huấn luyện.
Lãnh đạo của quân khởi nghĩa cũng sợ quân đội của Liên minh đến giết mình, nên bố trí nhiều quân lính bên ngoài trại để sẵn sàng đón địch, ngăn chặn việc mình có thể bị giết.
Ngoài ra, để nghĩa quân không bị tấn công lén. Những tân binh mới tuyển vào sẽ được tập trung ở một nơi, mục đích là để tránh việc có người trà trộn vào.
Sau nhiều lớp kiểm tra và thẩm vấn, bốn thủ hạ của Trường Sinh Đại Đế được đưa vào lều lớn của thủ lĩnh.
“Vị này chính là thủ lĩnh nghĩa quân của chúng ta.”
Người dẫn đường chỉ vào một lão tướng uy dũng đang ngồi khoan thai nói.
“Tham kiến thủ lĩnh!”
Bốn vị thủ hạ của Trường Sinh Đại Đế quỳ một chân xuống hành lễ với thủ lĩnh của nghĩa quân, sau đó bốn người bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái. Người thủ lĩnh này đạt đến cảnh giới Đại La tầng thứ chín, nghe nói là vô cùng lợi hại.
Thủ lĩnh nhẹ giọng nói: “Báo tên tuổi cùng tu vi của bản thân đi.”
“Chu Quang, cảnh giới Đại La tầng thứ bảy.”
“Chu Minh, cảnh giới Đại La tầng thứ bảy.”
“Chu Chánh, cảnh giới Đại La tầng thứ sáu.”
“Chu Đại. cảnh giới Đại La tầng thứ sáu.”
Thủ lĩnh nghe vậy, thần sắc lập phấn chấn, đứng lên, đi vòng quanh bàn xử án, lại đi vòng quanh bốn người, trở lại trước mặt bốn người, vẻ mặt hưng phấn: “Các người đến đây vì muốn tham gia vào nghĩa quân sao?”
Thông qua quan sát, thủ lĩnh có thể cảm nhận được khí tràng trên người bốn người này rất mạnh. Mặc dù tôi không thể nhìn thấy tu vi chung, nhưng chắc chắn rằng tu vi của họ đúng như những gì họ đã báo cáo.
“Đúng vậy, thủ lĩnh, bốn huynh đệ chúng ta, xin theo người vào sinh ra tử. Kiên quyết không để cho Nam Chiêm Bộ Châu làm bị vương hóa!” Chu Quang nói.
Thủ lĩnh cười nói: “Được rồi, tốt lắm, ta đang rất cần những người như các ngươi, tu vi của các ngươi đều rất cao, rất thích hợp cho vị trí Đại thống lĩnh. Có thêm bốn người các ngươi, ta đây như hổ mọc thêm cánh.”
Nói đến đây, ông ta đỡ bốn người lên, sau đó hỏi: “Bốn người các ngươi đã từng dẫn binh bao giờ chưa?”
Chu Quang nói: “Mặc dù bốn anh em chúng tôi chưa bao giờ dẫn binh, nhưng chúng tôi đã học được rất nhiều chiến thuật, binh pháp và trận pháp. Chúng tôi có thể luyện tập cho thủ lĩnh xem.”
Thuộc hạ của Trường Sinh Đại Đế đương nhiên không phải là dạng người bình thường, có thể nói là họ tinh thông mọi thứ, muốn lấy lòng vị thủ lĩnh này, có thể nói là quá dễ dàng.
Quả nhiên, bọn họ chỉ ngẫu nhiên bày ra một trận pháp đã vây được, mấy trăm triệu binh nghĩa quân vào mà không thể thoát ra được. Vì thế vị thủ lĩnh của nghĩa quân cảm thấy dường như bản thân đã nhặt được bốn báu vật. Vô cùng vui mừng đến mức ngay lập tức trọng dụng bốn người bọn họ, sắc phong bọn họ làm Đại thống lĩnh, mỗi người thống lĩnh một nghìn tỷ quân. Có vị thế hiển hách trong quân đội của nghĩa quân.
Sau khi có được tín nhiệm, Chu Minh nói: “Thủ lĩnh, có câu này thần không biết có nên nói ra không.”
“Có việc gì ngươi cứ nói, đừng ngại!” Vị thủ lĩnh sáng khoái nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!