Lọc Truyện

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn -Trình Kiêu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1442

Vương Đỗ Lan nói: “Thái độ của Vương tổng quả thật hơi kỳ lạ, nhưng cũng không thể trách ông ta được. Dù sao, ông ta vẫn luôn hợp tác với nhà họ Tống. Nhưng bây giờ, nhà họ Tống đã không ổn, quy mô hiện tại của nhà họ Tống đã không thể mang lại nhiều lợi ích cho ông ta nữa, nên chỉ có thể tìm chúng ta hợp tác!”

“Về phần vì sao muốn chúng ta đến Hàng Thành, thứ nhất: để xem thử thành ý của chúng ta, thứ hai: là sợ nhà họ Tống sẽ hiểu nhầm ông ta. Tên Vương tổng này rõ ràng là một tên cáo già!”

Lâm Ngọc lắc đầu: “Tôi vẫn cảm thấy khá kỳ lạ. Tôi luôn cảm thấy ông ta nghĩ một đăng nói một nẻo. Hơn nữa, giống như có lời gì đó muốn nhắc nhở chúng ta”

Vương Đỗ Lan nói: “Tôi cũng cảm thấy như vậy. Khi ăn, ông ta cứ liên tục nói gì mà súng kiếm dễ tránh, mũi tên trong bóng tối thì khó phòng. Thế nhưng, ông ta rốt cuộc muốn nói gì?”

“Nếu nói, muốn chúng ta cẩn thận mũi tên trong bóng tối của nhà họ Tống, thì chúng ta đã trúng không ít rồi!”

“Hơn nữa, bây giờ với thực lực của tập đoàn Đông Vương, hoàn toàn không cần sợ mũi tên trong bóng tối của nhà họ Tống.”

Hai người nói chuyện, xe đã dần đi ra khỏi vùng ngoại ô, tới đường quốc lộ hẻo lánh từ Hàng Thành đến Trung Châu.

Đột nhiên, một chiếc xe vận tải lớn bất ngờ đâm từ bên cạnh đến.

Tài xế Tiểu Vương ở đăng trước hét lớn: “Cẩn thận!”

Sau đó, đánh mạnh vô lăng.

Rầm!

Chiếc xe bất ngờ lật ngang, tông trực diện lan can rồi lăn xuống khe nước bên đường.

Ngọc phù trước ngực Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc đột nhiên phát ra ánh sáng yếu ớt, một cỗ năng lượng vô hình bao phủ lấy hai người.

Đợi đến khi xe dừng hẳn, Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc cảm thấy giống như nằm mơ, quay sang nhìn nhau.

“Lâm Ngọc, chúng ta chưa chết ư?” Vương Đỗ Lan không dám tin, dù sao cũng bị đâm bay xuống khe nước ven đường, nhưng trên người lại không có vết thương nào.

Đây không phải là kì tích, rõ ràng là thần kỳ!

“Chủ tịch, là miếng ngọc bội, miếng ngọc bội Trình Kiêu đưa cho chúng ta đã phát huy tác dụng!” Lâm Ngọc rút miếng ngọc bội ở ngực ra, biểu cảm kinh ngạc, thấp giọng nói.

Vương Đô Lan cũng vội vã rút miếng ngọc bội của mình ra, nâng trong tay, biểu cảm khó tin: “Không ngờ lại thật sự có tác dụng!”

“Đứa trẻ đó thật sự quá thần kỳ!”

“Mau lên, đi xem thử Tiểu Vương thế nào rồi?” Vương Đồ Lan nhớ.

ra tài xế Tiểu Vương. Ban nấy họ tận mắt nhìn thấy Tiểu Vương vị xe vận tải đâm phải, lực mạnh đến nỗi bay ra khỏi cửa kính xe.

Bây giờ không biết rơi xuống chỗ nào rồi?

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT