Lọc Truyện

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn -Trình Kiêu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 36

“Cái gì!”

Ninh Long kêu lên quái dị giống như gặp ma, ông hai Lôi chính là người ngay cả thư kí Dương cũng phải tôn kính!

“Nhãi ranh, mày chán sống rồi đúng không, ngay cả ông hai Lôi cũng dám đắc tội!” Ninh Long mắng thẳng mặt.

Những người khác cũng sôi nổi quát lên, lớn tiếng nhục mạ, Trình Kiêu như trở thành chuột chạy qua đường, mọi người đều đòi đánh.

Ánh mắt Dương Thụy nhìn Trình Kiêu lập tức trở nên lạnh băng, đắc tội với ông hai Lôi còn nghiêm trọng hơn đắc tội với anh ta.

Trình Kiêu đã bị thư kí Dương kéo vào sổ đen.

Tôn Mạc nhìn Trình Kiêu, vẻ ghét bỏ trong mắt làm người nhìn có cảm giác muốn chết: “Tên phế vật này lại muốn thể hiện sao? Chẳng lẽ anh cho rằng mình đánh bậy đánh bạ cứu con trai Lôi Chấn Vũ là có tư cách gọi nhịp với quản lý cấp cao của tập đoàn Chấn Vũ à?”

Ninh Lan cũng khó hiểu nhìn Trình Kiêu, không rõ Trình Kiêu muốn làm gì.

Trình Kiêu cho Ninh Lan một ánh mắt yên tâm, nhìn thoáng qua Ninh Long nhưng vẫn không dừng lại.

Sau đó, Trình Kiêu nhìn thư kí Dương, nói về sắc mặt bình tĩnh: “Dì Lan không muốn đi, nên chúng tôi cũng không đi.”

Những người bạn bè và thân thích càng thêm lớn tiếng chỉ trích Trình Kiêu.

Ninh Long càng tức tiến lên tát một anh cái: “Nhãi ranh, mày cố ý đúng không, để tao đánh chết mày!”

Ninh Lan vội vàng ngăn cản, nhưng hành động của Ninh Long quá đột ngột nên bà ta không kịp ngăn cản.

“Ninh Long, cậu làm gì vậy!” Ninh Lan gào lên.

Nhìn thấy cái tát của Ninh Long giáng xuống đầu Trình Kiêu, thư ký Dương và nhiều người khác đều bày ra vẻ mặt đang xem kịch vui.

Nhưng Trình Kiêu đột nhiên giơ tay lên, nắm chắc cổ tay Ninh Long rồi nhẹ nhàng vung ra, Ninh Long lảo đảo té ngã xuống mặt đất.

Trình Kiêu lạnh lùng nhìn ông ta: “Nếu không nể mặt dì Lan, bây giờ ông đã một người chết!”

Ninh Long hoảng sợ, giờ phút này Trình Kiêu không còn là một tên bất tài dễ bắt nạt nữa? Quả thực giống như một con thú hoang bị đói bụng tám ngày.

Ninh Long không nghi ngờ lời nói của Trình Kiêu vừa nãy chút nào.

“Trình Kiêu, sao con có thể động tay động chân với người lớn!” Tôn Đại Hải quát lớn.

Trình Kiêu thản nhiên trở lời: “Ông không thấy ông ta ra tay trước à?”

Tôn Đại Hải lập tức cạn lời.

Thư kí Dương lạnh lùng nhìn Trình Kiêu, nói với mặt âm trầm: “Nhóc con, ông ta là trưởng phòng nhân sự của tập đoàn Chấn Vũ, cậu làm vậy vì muốn đối địch với tập đoàn Chấn Vũ sao?”

Thư kí Dương cảm thấy Trình Kiêu đánh nhau rất giỏi, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, bắt đầu lôi tập đoàn Chấn Vũ ra chống lưng.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT