Lọc Truyện

Chàng Rể Vô Song

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 232

“Phì phì phì, thằng oắt, cậu đưa đồ ăn còn dám trả treo với tôi?”, Vương Huy nói: “Tôi nói cậu tới muộn thì là muộn! Tôi cho cậu đánh giá xấu, cậu làm gì được tôi!”

Anh ta lại cười nham hiểm, vẻ mặt khinh khỉnh: “Ha ha, giả bộ giỏi lắm. Tuy không biết vì sao ông chủ Lý lại cung kính với cậu như vậy, nhưng bây giờ cậu chính là thằng giao hàng đồ! Đợi đánh giá xấu đi! Còn cửa hàng đồ nướng này nữa, đánh giá xấu nốt!”

“Sao thế, cậu chủ Vương, không phải là giao hàng đồ đến à, sao vẫn chưa mang vào ăn thế?”

Một giọng nói nghi hoặc vang lên trong phòng.

Xẹt xẹt xẹt!

Tiếng bước chân vọng lại, một người phụ nữ mặc áo tắm đi tới.

Người phụ nữ này dáng vẻ mảnh mai, khuôn mặt tinh tế, trước ngực còn để lộ khe núi mờ ảo, xinh đẹp vô cùng.

“Chu Nhã Thiến?”

Lâm Hàn lại bất ngờ. Người phụ nữ này là chính là Chu Nhã Thiến!

Anh không ngờ, Chu Nhã Thiến lại ở bên cạnh Vương Huy.

“Lâm Hàn… là anh à!”

Nhìn thấy thanh niên trước mặt, Chu Nhã Thiến cũng sững sờ, kinh ngạc nói:

“Anh… sao anh lại đi giao hàng đồ ăn thế?”

“Nhã Thiến, em quen thằng nhóc này hả?”, Vương Huy ngây người nhìn Chu Nhã Thiến.

“Quen chứ, lúc trước em từng nói với anh, em có một đứa bạn thân gả cho một tên vô dụng ăn no chờ chết”, Chu Nhã Thiến nói:

“Thằng nhóc này, chính là tên vô dụng đó”.

“Chậc chậc chậc, trùng hợp quá, anh cũng quen biết cậu ta, hơn nữa giữa hai bọn anh còn có hiềm khích”, Vương Huy chép chép miệng.

Chu Nhã Thiến bên này tiếp tục đánh giá Lâm Hàn:

“Lâm Hàn, tôi thật không ngờ anh lại đi làm shipper đấy. Tôi mừng cho anh, ít ra anh cũng đã tìm được việc làm. Tuy rằng tiền lương không cao, công việc lại vất vả, nhưng cũng coi như có việc làm rồi. Xem ra anh cũng còn chút lương tâm, không nỡ nhìn Tiểu Lệ cả ngày bận tối mắt tối mũi để lo cho gia đình”.

“Nhiều lời quá, anh, đánh giá 5 sao đi”, Lâm Hàn nhíu mày, ánh mắt hướng về phía Vương Huy.

“Đánh giá 5 sao? Nhóc con, cậu nằm mơ đi!”

Vương Huy cười haha: “Cậu đến muộn, còn đòi đánh giá 5 sao! Muốn đánh giá 5 sao cũng được, quỳ xuống cầu xin tôi đi, tôi đánh giá 5 sao cho cậu!”

Trên mặt Chu Nhã Thiến cũng mang theo nụ cười đùa cợt:

“Lâm Hàn, anh trước nay chưa từng làm việc, bây giờ làm shipper, nên để anh nếm trải một chút cảm giác khó khăn khi kiếm tiền. Hay là, anh quỳ xuống trước mặt cậu Vương để cảm nhận chút khó khăn của cuộc sống đi”.

“Chẳng phải trước kia có rất nhiều tin tức, vì muốn khách hàng kí tên mà dập đầu quỳ lạy hay vì để có đánh giá tốt đã gọi khách hàng là “bố”, nhìn xem những người này, kiếm tiền cũng không dễ dàng chút nào, tôi cảm thấy tên vô tích sự như anh nên trải nghiệm một chút”.

“Nhã Thiến, kiếm tiền khó như vậy sao? Gương mặt Vương Huy vô cùng kinh ngạc: “Bây giờ anh mỗi ngày đều không cần làm việc, sản nghiệp trong nhà anh có thể kiếm cho anh mười mấy ngàn tệ rồi, anh chưa từng phải nếm trải cảm giác kiếm tiền cực khổ!”

“Giống như bây giờ, anh ở trong khách sạn vui chơi cùng người đẹp như em, hưởng thụ niềm vui của cuộc sống, còn có thể nằm không kiếm tiền! Tên nhóc Lâm Hàn đến đây giao đồ ăn, còn xin anh đánh giá 5 sao cho cậu ta, hahaha! Thật thú vị! Kiếm tiền khó khăn, cả đời này chắc anh cũng không thể cảm nhận được!”

“Cậu Vương, anh thật hư, cái gì mà vui chơi cùng người đẹp như em chứ!”

Mặt Chu Nhã Thiến ửng hồng, đấm nhẹ vào người Vương Huy mấy cái.

“Sự thật là vậy mà! Em chính là đại mỹ nhân!”

Vương Huy cười hắc hắc, ôm lấy vai Chu Nhã Thiến, ngó nghiêng Lâm Hàn:

“Ranh con, còn không chịu quỳ xuống cầu xin tôi đánh giá 5 sao cho cậu! Đúng rồi, gọi một tiếng “bố” nữa, tôi có thể cho cậu thêm chút tiền thưởng”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT