Lọc Truyện

Chàng Rể Vô Song

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 420

Sở Nhiên vừa ảo tưởng cảnh tượng tương lai tươi đẹp của nhà họ Vương, vừa khiêm tốn cười nói:

“Các vị chú bác khen quá lời, những chuyện này đều là chuyện cháu nên làm. Hơn nữa, để ký kết được hợp đồng vận chuyển với tập đoàn nhà họ Lâm, cháu cũng không dốc bao nhiêu sức lực, đều do chàng trai Lâm Hàn kia chủ động đề nghị”.

“Đúng vậy, lần hợp tác vận chuyển này liên quan tới chuyện dài lâu của nhà họ Vương chúng ta, không thể sơ suất dù là một chút!”

“Không sai, Lâm Hàn chắc chắn là người của tập đoàn nhà họ Lâm, chúng ta không được làm mất lòng cậu ấy! Còn phải cố gắng mà phối hợp hơn với cậu ấy, dù có bất cứ yêu cầu nào thì cũng phải đồng ý!”

“Chuyện này các vị yên tâm, trong lòng cháu hiểu rõ, cháu đương nhiên sẽ nghiêm túc đối đãi với Lâm Hàn”, Sở Nhiên khẽ mỉm cười: “Đã đến đủ rồi chứ?”

“Còn cậu Vương chưa đến ạ!”, có người đáp.

“Haiz, bình thường thằng nhóc này được nuông chiều quá sinh hư! Tiệc ăn mừng của gia tộc mà cũng tới trễ, đợi nó đến xem tôi giáo huấn nó thế nào đây!”

Vừa dứt lời, cửa phòng riêng liền bị đẩy ra, một thanh niên tóc vàng bước vào, người này là Vương Huy.

“Cậu Vương đến rồi!”

“Tiểu Huy nhanh ngồi vào chỗ đi! Tiệc ăn mừng mà cũng đến trễ nữa!”

Mọi người ngồi trên bàn dài luyên thuyên không ngớt.

“Huy Nhi, mẹ hỏi con, tại sao tiệc ăn mừng mà con cũng đến trễ?”, Sở Nhiên đanh mặt hỏi.

“Có phải ngày thường mẹ chiều con quá nên con mới cả gan đến trễ thế không, con biết lỗi của con chưa hả?”

Sở Nhiên nói tiếp, bà ta cho Vương Huy một bậc thang bước xuống.

“Biết lỗi!”

“Sở Nhiên, bà còn không biết xấu hổ hỏi tôi biết lỗi chưa? Trái lại tôi là người hỏi bà có biết lỗi chưa thì có đấy!”

Ầm!

Tầm năm giây sau.

“Huy Nhi, con vừa gọi mẹ là gì?”

“Vương Huy, cậu hỗn láo thế hả! Tiểu Nhiên là mẹ của cậu đấy, cậu dám gọi thẳng tên cháu ấy à!”

“Đúng là đứa con trời đánh mà!”

Mấy người trong ban lãnh đạo gia tộc đập bàn trừng mắt nhìn Vương Huy.

“Nói xin lỗi? Tại sao tôi phải xin lỗi chứ!”

“Phản! Làm phản rồi!”

Sở Nhiên giận đến sôi máu: “Vương Huy, cậu muốn làm phản đúng không? Tôi là mẹ cậu, tôi nuôi cậu lớn đến chừng này cậu dám mở miệng ăn nói với tôi thế hả?”

Sở Nhiên rưng rưng sắp khóc, bị chính đứa con trai ruột của mình nhạo báng trước mặt mọi người, bà ta vừa tức giận lại vừa đau lòng không thôi.

“Vương Huy, cậu quỳ xuống ngay cho tôi! Xin lỗi mẹ mình đi!”

Ban lãnh đạo không nhìn nổi, quát vào mặt Vương Huy:

“Hơn nữa, bà ấy còn là mẹ của cậu! Cậu có tư cách gì nói như thế!”

“Còn dám nói Tiểu Nhiên hại nhà họ Vương, cậu đúng là bị mù mà! Nhà chúng ta dưới sự dẫn dắt của Tiểu Nhiên phát triển mạnh mẽ, còn ký hợp đồng hợp tác mảng vận chuyển với tập đoàn họ Lâm! Đây là một cơ hội lớn, có ích cho sự phát triển của họ Vương chúng ta!”

“Điều này mà hại cái gì?”

“Xin lỗi? Sở Nhiên làm sai thì tại sao tôi phải xin lỗi!”

Vương Huy cười khẩy: “Lâm Hàn kia chỉ là một thằng shipper, cái tập đoàn họ Lâm mà cậu ta nói được tạo thành từ một đám thanh niên giao hàng. Còn cái gọi là hợp tác mảng vận chuyển, cũng là để nhà họ Vương chúng ta ship hàng giúp hắn ta! Đây không phải hại nhà chúng ta thì là gì?”

“Ban lãnh đạo mấy người lại còn nói đó là cơ hội, tôi thấy đám các người đầu óc úng nước hết rồi! Đây mà là cơ hội quái gì? Sở Nhiên, vậy mà bà còn ký hợp đồng với Lâm Hàn, chẳng phải là đẩy nhà họ Vương vào hố lửa à!”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT