Lọc Truyện

Chàng Rể Vô Song

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 460

Tại tầng bốn của Wanda Plaza.

Người đến người đi vô cùng tấp nập, đa số là các phụ huynh dẫn theo con mình đến.

“Chính là chỗ đó”.

“Ừm, cô đi vào nói chuyện với nhân viên trước đi, tôi đi dạo một vòng đã”, Lâm Hàn nhìn xung quanh nói.

“Ok!”

Lâm Hàn nhìn quanh, tầng này chủ yếu là mấy trung tâm dạy học.

“Ghi-ta Punk?”

Trước cửa có treo một tấm bảng ghi tuyển giáo viên và học sinh.

Hồi đó tại thành phố Đông Hải, Lâm Hàn cũng thấy một tiệm dạy đàn ghi-ta ở trung tâm thương mại Kerini. Lúc đấy, anh muốn làm giáo viên nên mới đi vào đàn một bài.

Giờ đến Kim Lăng, thấy tiệm dạy đàn ghi-ta, suy nghĩ ấy lại nảy lên trong đầu anh.

“Xin chào, xin hỏi anh muốn học đàn ghi-ta ạ?”

“Tôi tới ứng tuyển làm giáo viên”, Lâm Hàn nói.

“Ứng tuyển làm giáo viên?”

“Được!”

Lâm Hàn đi vào phòng nhân sự, trên ghế có một người phụ nữ đeo kính gọng đen, mặc đồ công sở, có mái tóc dài thướt tha. Đó là quản lý nhân sự Khúc Hà.

“Đàn một bài tủ của cậu đi”.

“Tôi biết rất nhiều bài”, Lâm Hàn cầm lấy đàn ghi-ta, thành thật nói.

Chàng trai này cũng chảnh ghê.

“Vậy chọn một bài trong số đó đàn đi!”, Khúc Hà bình tĩnh nói, nhưng giọng điệu lại lạnh lùng hơn.

Lâm Hàn ôm đàn ghi-ta, bắt đầu gảy.

Tiếng đàn trầm bổng réo rắt chợt quanh quẩn trong căn phòng.

Khúc Hà ngẩn người, lần đầu tiên cô ta nghe bài này là do nghệ sĩ piano Richard Clayderman đàn.

Theo từng ngón tay Lâm Hàn, tiếng đàn du dương vô cùng êm dịu chui vào tai Khúc Hà, rồi len lỏi khắp người cô ta.

Mấy phút sau, tiếng đàn chợt im bặt.

“Xong rồi à?”

“Không biết tôi đàn thế nào, đủ khả năng làm thầy dạy không?”, Lâm Hàn thả ghi-ta xuống, cười hỏi.

“Ặc…”

Thế nhưng mà!

Với trình độ này của anh, hoàn toàn có thể làm giáo viên!

“Có chứ, đương nhiên là có rồi!”

Khúc Hà nở nụ cười, xem ra chàng trai trước mặt quả thật có tài năng, không thì sẽ chẳng chảnh như vậy.

“Anh tên là gì?”, Khúc Hà hỏi.

“Lâm Hàn”.

“Ngoài ra, tiền công một giờ dạy là 50 tệ, kéo dài 60 phút. Cộng lại hết thì bình quân một tháng lương sẽ dao động từ 4000 đến 6000 tệ. Đương nhiên, nếu anh có thể tuyển được học sinh thì một người sẽ nhận được 1000 tệ tiền hoa hồng”.

Lâm Hàn nghiêm túc lắng nghe.

“Ok!”

Lâm Hàn gật đầu, dự tính của anh là đến Kim Lăng, tìm một chỗ ở ổn định, tìm việc, sau đó chậm rãi điều tra hai nhà họ Hồng và họ Hoàng.

Sau khi ký xong, Khúc Hà dẫn Lâm Hàn đi đến phòng họp.

Bên trong đặt một chiếc bàn dài, xung quanh ngồi bốn người.

Nữ đều khoảng 20 tuổi, mặc đồ công sở, trên người toát ra khí chất của người làm nghệ thuật.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT