Ánh mắt Minh Ngữ Đồng mang theo tò mò và ái muội đánh giá Minh Ngữ Tiền. Vừa nãy cô không thấy Nghê Nhã Lâm, Minh Ngữ Tiền lại chỉ cần nhìn một cái là thấy luôn.
Xe dừng hẳn ở phía sau chiếc Porche của Nghê Nhã Lâm, Minh Ngữ Tiền hạ cửa sổ xe xuống rồi thò đầu ra ngoài, nhìn về phía Nghê Nhã Lâm nói: “Xe bị hỏng à?”
Nghê Nhã Lâm vừa mới cúp điện thoại, nghiêng đầu nhìn một cái, có chút ghét bỏ nói: “Là anh sao.”
Minh Ngữ Tiền xuống xe, liếc mắt một cái là nhìn ra ngay xe cô xảy ra vấn đề gì.
“Bánh xe bị xẹp à.”
“Ừ. Tôi cũng không biết là chuyện gì xảy ra nữa.”
“Có lốp xe dự bị không?”
“Không có, nếu có thì tôi đã sớm tìm người đến thay giúp rồi, chứ còn đứng ngẩn ra ở đây làm gì?”
“Này, cô còn trẻ như vậy mà sao ăn nói cộc cằn vậy hả? Dù sao tôi cũng nhiều tuổi hơn cô, cô nên lễ phép với tôi một chút chứ.”
Nghê Nhã Lâm bĩu môi, không nhịn được kéo dài giọng ra chế nhạo, “Vâng, thưa chú, cháu sai rồi ạ!”
Minh Ngữ Tiền: “...”
“Cô muốn đi đâu à, tôi đưa cô đi. Cô không có lốp xe dự bị ở đây, cho dù tôi có muốn thay giúp cô thì cũng không có cách nào cả.”
“Tôi đã gọi xe rồi.”
Minh Ngữ Tiền quan sát quần áo của cô hôm nay. Thật ra, chỉ cần Nghê Nhã Lâm không mở miệng nói chuyện quá mức khắc nghiệt mà chỉ đứng yên như vậy là đã rất xinh đẹp rồi.
“Cô định đến tham gia dạ tiệc ở Thịnh Duyệt đấy à?”
Sắc mặt của Nghê Nhã Lâm lập tức xụ xuống, thấy Minh Ngữ Tiền ăn mặc nghiêm chỉnh như thế, rõ ràng cũng đi đến đó.
Minh Ngữ Đồng nhìn cách cư xử của hai người bọn họ, quyết định giúp em trai nhà mình một tay.
Cô lập tức chủ động mở miệng nói: “Chúng tôi cũng thế, nếu cùng đường thì cô Nghê đi cùng chúng tôi đi, đỡ phải một mình gọi xe đến. Hơn nữa, bây giờ đang trong giờ cao điểm rất kẹt xe, không biết xe mà cô gọi lúc nào mới đến được.”
“Đúng vậy đó.” Minh Ngữ Tiền gật đầu tán thành.
Nghê Nhã Lâm do dự, Minh Ngữ Đồng nói rất có đạo lý, nhưng không biết sao, cô lại không muốn có dính dáng với hai chị em nhà này cho lắm.
Minh Ngữ Đồng lại nói: “Lần trước cô giúp tôi một chuyện lớn như vậy, tôi vẫn chưa có cơ hội cảm ơn cô cho thật tốt.”
Với tính cách của Nghê Nhã Lâm, người khác càng đối xử tốt với cô thì cô càng xấu hổ. Mặc dù bây giờ Minh Ngữ Tiền không khách khí với cô như lúc trước nhưng vẫn thoải mái cãi nhau với cô, cho nên thái độ của Nghê Nhã Lâm đối với Minh Ngữ Tiền mới giống đạn pháo như vậy. Nhưng thái độ của Minh Ngữ Đồng đối với cô đều rất tốt, Nghê Nhã Lâm bỗng nhiên lại có chút lúng túng.
“Lần trước Minh Ngữ Tiền đã từng giúp tôi, chúng ta hòa nhau.” Nghê Nhã Lâm nhỏ giọng nói.
“Nó là nó, tôi là tôi, cô từng giúp tôi, tôi lại không biết nên báo đáp cô cái gì cả.”
“Tôi cũng không muốn cô phải báo đáp gì mà.”
“Tôi biết. Hơn nữa có chút chuyện nhỏ như vậy, cũng không coi là báo đáp được. Tôi thấy, nói thế nào thì chúng ta cũng coi như là bạn bè nhỉ? Cho dù cô không coi chúng tôi là bạn bè, thì chúng ta cũng từng quen biết lẫn nhau, gặp phải một chút chuyện nhỏ thế này, giúp đỡ lẫn nhau, cũng không tính là báo đáp gì cả.”
“Cô đã chờ ở đây bao lâu rồi?” Minh Ngữ Tiền lại hỏi.
Nghê Nhã Lâm mấp máy miệng, nói: “Hơn hai mươi phút.”
“Chắc là bây giờ đang bị kẹt xe rồi, đi theo chúng tôi đi.” Minh Ngữ Tiền nói.
Hai chị em cùng nhau khuyên bảo, Nghê Nhã Lâm cũng không thể từ chối thêm nữa, cuối cùng cũng đồng ý.
Sợ Nghê Nhã Lâm xấu hổ, Minh Ngữ Đồng vốn ngồi ở ghế phụ lập tức ra phía sau ngồi cùng với Nghê Nhã Lâm.
Minh Ngữ Tiền tiếp tục lái xe, lúc đi về phía trước một đoạn, anh lại không nhịn được, nhìn Nghê Nhã Lâm qua kính chiếu hậu.
“Tại sao hôm nay cô lại đi tham gia tiệc tối một mình vậy?” Minh Ngữ Tiền hỏi.
“Hôm nay tôi có chút chuyện, nên không đi cùng với ba mẹ được, bọn họ đã đi trước rồi.”
Điều anh muốn hỏi không phải là cái này. Anh muốn hỏi cô tại sao không có bạn trai đó.
Mặc dù chia tay với Tưởng Lộ Liêm, nhưng loại tiệc tùng như thế này cô không đến mức phải đi một mình đấy chứ.
Nhưng Minh Ngữ Tiền cũng không giải thích gì thêm.
Nhưng tại sao lại muốn biết chứ?
Anh không hiểu.
Minh Ngữ Đồng ngồi ở phía sau, vụng trộm nhìn lén ánh mắt của Minh Ngữ Tiền. Có lẽ bản thân anh cũng không chú ý đến lúc anh nói chuyện với Nghê Nhã Lâm, mặt mày đều mang ý cười.
Minh Ngữ Đồng biết quá rõ tính tình của Minh Ngữ Tiền không hề tốt như vậy. Minh Ngữ Đồng không biết Minh Ngữ Tiền có phát hiện sự thay đổi của mình hay không nhưng cô lại rất vui.
Minh Ngữ Đồng lại lặng lẽ quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không nhìn đến hai cái người rõ ràng là đang cãi nhau nhưng lại như đang liếc mắt đưa tình kia nữa. Bỗng nhiên cô nhìn thấy bên lề đường cách hai làn xe ở phía đối diện có một chiếc xe của Giáp vệ đang đậu.
Cửa xe mở ra, người từ bên trong bước xuống là Giáp một.
Không phải là Giáp Một và Giáp Hai đã đi công tác với Phó Dẫn Tu rồi hay sao?