“Thế thì thôi vậy. Nếu Minh Ngữ Tiền tới đi đón cô thì tôi sẽ rất khó xử.”
Có một lần Nghê Nhã Lâm hẹn cô đi chơi, kết quả lại nhận được điện thoại của Minh Ngữ Tiền hỏi cô đang ở đâu. Sau đó chẳng bao lâu thì Minh Ngữ Tiền đến đón Nghê Nhã Lâm. Sự thân mật giữa hai người không thể nào giấu giếm được, Sở Điềm bị ép buộc cho một đống cẩu lương.
Cúp điện thoại xong, Nghê Nhã Lâm thu dọn những mỹ phẩm hôm nay mình dùng đến, sắp xếp hai rương đồ hóa trang. Nhìn những thứ này, Nghê Nhã Lâm thở dài. Trước kia chỉ cần công bố sản phẩm, làm đại diện quảng cáo cho một số sản phẩm, vì thế không cần phải có trợ lý. Nhưng từ năm nay, khi danh tiếng của cô ngày càng lên cao thì bắt đầu liên tục tiếp nhận những lời mời tham gia các tiết mục truyền hình.
Những lời mời cứ ngày càng nhiều, Nghê Nhã Lâm dần cảm thấy một mình cô không thể giải quyết được, cần phải có một trợ lý. Hơn nữa, nhiều đồ như vậy, một mình cô mang không hết. Nhưng lần này cô chỉ có thể gọi tài xế nhà cô đến để giúp đỡ.
Thu dọn xong chẳng bao lâu thì chuông cửa vang lên.
Nghê Nhã Lâm nhìn vào màn hình máy bộ đàm, thấy người đến là tài xế Tiểu Trần.
Nghê Nhã Lâm mở cửa, Tiểu Trần đứng nghiêm chỉnh: “Cô chủ Nghê.”
“Làm phiền anh đến đón tôi rồi.”
“Không sao cả, không phiền đâu.”
Nghê Nhã Lâm đưa hai rương hóa trang cho anh ta: “Ba tôi hôm nay không dùng đến xe sao?”
“Không dùng, hơn nữa công ty cũng có tài xế riêng, cô không cần lo lắng.”
Nghê Nhã Lâm lấy túi xách và máy tính bảng đi ra khỏi cửa.
Ngồi trên xe, cô mở máy tính bảng ra xem lại lịch trình của tiết mục hôm nay và những điểm quan trọng cần phải chuẩn bị. Đến nơi ghi hình, đạo diễn liền đưa Nghê Nhã Lâm đến phòng hóa trang, giới thiệu với người chủ trì và khách mời hôm nay.
“Đây là người hóa trang hôm nay của chúng ta, Liz Nghê.”
Vị MC hôm nay là chị Nhất, cô ấy mang họ Y nên mọi người thường gọi là chị Y. Cô ấy ngay lập tức đến bắt tay Nghê Nhã Lâm.
“Xin chào, tôi có xem qua vài video của cô, tôi cũng học được không ít phương pháp làm đẹp.”
“Chị quá khen rồi, tôi rảnh rỗi nên tìm hiểu một chút thôi, chứ không chuyên nghiệp như mấy chuyên gia trang điểm đâu.” Nghê Nhã Lâm khách sáo mỉm cười.
“Phương pháp của các chuyên gia hóa trang tốt nhưng muốn thành thạo cần nhiều thời gian học tập. Cách thức đơn giản của cô mới phù hợp với việc trang điểm hằng ngày của chúng ta. Dù sao chúng ta cũng người bình thường, làm gì có nhiều thời gian để học những cách thức trang điểm chuyên nghiệp đó. Khi đạo diễn đề xuất mời cô đến, tôi rất tán thành. Quan trọng là phải khiến người xem cảm thấy mình có thể học được những kiến thức thực tế từ chương trình. Hơn nữa trước đó tổ đạo diễn chúng tôi cũng từng khảo sát. Khán giả nữ xem tiết mục của chúng tôi có 60% đều đã xem qua video của cô, 30% là fan của cô.”
“Chị nói như vậy khiến tôi thấy hơi sợ đấy.” Nghê Nhã Lâm mỉm cười nói.
Chị Y ngồi xuống tiếp tục trang điểm, đạo diễn dẫn Nghê Nhã Lâm đi làm quen với khách mời hôm nay.
Sau khi Nghê Nhã Lâm nhận được lời mời của tổ tiết mục, cô có nói với người nhà. Người trong nhà rất vui vẻ, đặc biệt là ba mẹ cô. Cô có thể có một công việc mình thích, hơn nữa lại làm rất tốt, vậy thì còn gì bằng.
Sau khi biết được Nghê Nhã Lâm nhận được lời mời tham gia tiết mục, Nghê phu nhân cũng rất vui. Nghê Trung Đình không biết, nhưng Nghê phu nhân thường hay xem chương trình đó, biết được tiết mục này đã nổi tiếng rất nhiều năm.