Nghê Trung Đình được Nghê phu nhân kể lại, liền giấu Nghê Nhã Lâm trực tiếp liên hệ với tổ tiết mục, yêu cầu bọn họ chăm sóc Nghê Nhã Lâm nhiều hơn, đồng thời ông cũng tài trợ cho sản phẩm của chương trình.
Điều này khiến cho đạo diễn vô cùng vui mừng, Nghê Nhã Lâm chỉ tham gia một tuần mà đã nhận được sự tài trợ lớn như vậy, chuyện này thật quá lời rồi. Đạo diễn cũng không ngờ Nghê Nhã Lâm lại có xuất thân tốt như vậy. Ông vốn nghĩ rằng cô chỉ là một blogger trang điểm mới khởi nghiệp bình thường mà thôi. Vì thế, chị Y khách sáo với Nghê Nhã Lâm như vậy cũng là có nguyên nhân.
Nghê Nhã Lâm đi theo đạo diễn đến phòng hóa trang lớn, khách mời hôm nay là hai tiểu hoa hiện đang rất nổi tiếng. Một người là Vưu Khả Khả nổi tiếng sau một đêm nhờ một bộ phim trên mạng, một người là nữ minh tinh Dư Nhĩ Khiết, sự nghiệp đang lên nhờ một bộ phim truyền hình hiện đại. Ngoài ra còn có mười hai người đến từ các công ty người mẫu, nhóm nhạc nữ và sinh viên của trường nghệ thuật đến làm người mẫu cho Nghê Nhã Lâm tiến hành biểu diễn trang điểm.
Nghê Nhã Lâm đi cùng đạo diễn đến trước cửa phòng hóa trang của Vưu Khả Khả và Dư Nhĩ Khiết. Đạo diễn đang định gõ cửa thì đột nhiên nghe thấy giọng của Vưu Khả Khả bên trong, “Chị Dư, chị có nghe nói chưa, lần này người đến trang điểm là một blogger nhỏ có tiếng trên mạng. Tiết mục này làm sao thế nhỉ? Ai cũng có thể mời đến làm giáo viên, một nhân vật nhỏ như vậy mà lại đến được đây, còn bảo người ta gọi cô ấy là cô giáo, chị đồng ý không? Đừng nói là em, với địa vị như chị Dư bây giờ, sao có thể gọi một cô nàng hotgirl đến trang điểm cho chị chứ? Ít nhất cũng phải mời Karl đến mới được.”
“Được rồi, tôi và cô chỉ đến tham gia tuần này, cô ấy cũng vậy, đâu phải tham gia thường xuyên đâu.” Dư Nhĩ Khiết khuyên bảo, “Hơn nữa, cũng chẳng phải trang điểm lên mặt cô, chúng ta chỉ phụ trách đánh giá mà thôi, cô cứ nhịn đi.”
“Ha, tôi chính là nhìn không ưa những blogger trên mạng đó, chẳng có bản lĩnh gì cả, chỉ dựa vào chút khả năng ít ỏi mà nổi tiếng. Đợi gặp được người thật rồi sẽ lộ ra hết bản chất.”
Vưu Khả Khả có vẻ ngoài không tệ, kỹ năng diễn xuất cũng tương đối, không biết vì sao trước kia lại không nổi tiếng. Sau khi nổi tiếng xong thì lập tức bùng phát các bài báo, nói trước kia khi cô ta từng dựa vào đại gia, bám víu khắp nơi, không ít lần đi nhờ cậy các đạo diễn, còn đi chỉnh sửa cả nhan sắc. Bây giờ khi đã nổi tiếng thì những chuyện trước kia bất luận có phải là sự thật hay không, cô ta đều không thừa nhận.
Đạo diễn đứng bên cạnh nghe thấy liền vô cùng khó xử. Vưu Khả Khả đối với ông thật sự không quan trọng bằng Nghê Nhã Lâm. Vưu Khả Khả chẳng qua chỉ dựa vào một bộ phim để nổi tiếng, sau này thế nào còn chưa biết được. Hơn nữa, Vưu Khả Khả có thể giống như Nghê Nhã Lâm, mang theo tiền tham gia vào tiết mục không?
Nếu có thể, đạo diễn rất muốn mời Nghê Nhã Lâm thường xuyên tham dự.
Đạo diễn ngại ngùng mỉm cười với Nghê Nhã Lâm, “Thưa cô Nghê, cô đừng để ý đến làm gì. Cô ấy chỉ dựa vào suy nghĩ chủ quan của mình thôi. Ngoài ra cũng vì cô ấy chỉ vừa mới nổi tiếng gần đây, trước kia có rất nhiều tiết mục cô ta tự đề cử nhưng chẳng có ai mời. Hiện giờ nổi tiếng rồi, tham gia không ít chương trình, nghe nói hiện giờ những tiết mục mời cô ta đều phải xếp hàng nên có chút huênh hoang.”
Đạo diễn hình như cũng có chút thành kiến với Vưu Khả Khả, lời nói không chút khách sáo, “Hiện giờ có rất nhiều người nổi tiếng nhanh nhưng chìm cũng nhanh, nhiều người chẳng biết giữ chừng mực cho mình, vô tình đắc tội người của thế giới ngầm. Nếu may mắn thì có chỗ dựa vững chắc, nếu không may thì xem như xong đời. Sự phát triển về sau của Vưu Khả Khả vẫn còn chưa chắc chắn được.”
Nghê Nhã Lâm cũng chẳng nhỏ nhen đến mức vì chuyện này mà gây sức ép cho Vưu Khả Khả.
“Ông nên gõ cửa đi, tôi thấy cô Dư phải ứng phó thật vất vả.”
Đạo diễn bị lời nói này của cô làm cho phì cười, cũng cảm thấy cứ để mặc Vưu Khả Khả tiếp tục nói thì chẳng ra sao cả. Ông liền vội vàng gõ cửa.
Dư Nhĩ Khiết vội vàng ra hiệu cho Vưu Khả Khả, bảo cô ta đừng nói nữa.
Trợ lý của Dư Nhĩ Khiết ra mở cửa, đạo diễn dẫn Nghê Nhã Lâm đi vào.