Vưu Khả Khả nở nụ cười ngọt ngào. Đôi mắt phát sáng đầy hi vọng, nhìn xuống hàng ghế khán giả. Khán giả được cô ta nhìn xuống vô cùng kích động.
“Khả Khả! Khả Khả!”
“Khả Khả nhìn xuống rồi! Cô ấy đang nhìn tôi này!”
“Khả Khả nhìn thấy tôi rồi!”
Những nơi không được ánh mắt Vưu Khả Khả lướt qua đều không cam lòng mà hét to: “Khả Khả, nhìn qua đây này! Nhìn đây này, Khả Khả!”
Nhưng ánh mắt của Vưu Khả Khả lại nhìn chằm chằm vào Minh Ngữ Tiền, đôi mắt được trang điểm tỉ mỉ cong lên như một vầng trăng khuyết, vô cùng xinh đẹp.
Vì Vưu Khả Khả cứ nhìn như vậy nên tất cả mọi người đều hiếu kỳ. Cô ta dường như đang đặc biệt chú ý đến ai đó nên mọi người nhốn nháo nhìn theo ánh mắt cô ta.
Trong lòng mọi người liền suy đoán thân phận của Minh Ngữ Tiền.
Anh ta là ai?
Người Vưu Khả Khả đang nhìn có phải là anh không?
Hai người họ có quan hệ gì?
Không lẽ, bọn họ đang yêu nhau?
Minh Ngữ Tiền cũng cảm nhận được ánh mắt của Vưu Khả Khả, hơn nữa còn nghe thấy tiếng thì thào bàn tán của mọi người xung quanh. Anh hơi chau mày. Hôm nay anh đến đây vì Nghê Nhã Lâm. Tiết mục này đang rất hot trong nước, Nghê Nhã Lâm lần đầu tiên tham gia tiết mục có sức ảnh hưởng lớn này. Anh là bạn trai cô nên cũng đến cổ vũ.
Ai ngờ Nghê Nhã Lâm còn chưa nhìn thấy thì đã thấy Vưu Khả Khả cứ chú ý đến anh.
Anh từng qua lại Vưu Khả Khả trong thời gian ngắn, đó đã là chuyện cũ của mấy năm trước. Hơn nữa Vưu Khả Khả luôn điều chỉnh bản thân. Nhiều năm trôi qua, cô ta đã sớm thay đổi không còn như trước. Mặt nhỏ hơn, mắt to hơn, mũi thẳng hơn, cằm nhọn, mặt xinh xắn, làn da cũng trở nên rất trắng trẻo.
Minh Ngữ Tiền liền dứt khoát tỏ ra không quen biết cô ta, trong lòng vẫn còn lo lắng, không biết Nghê Nhã Lâm khi nào mới đi ra.
Cuối cùng thì chị Y cũng mời Nghê Nhã Lâm lên sân khấu.
Nghê Nhã Lâm vừa đi lên, ánh nhìn đầu tiên đã thấy Minh Ngữ Tiền ngồi ở hàng ghế đầu, cô giật mình.
Anh đâu có nói là sẽ đến?
Lại dám giấu cô đến đây.
Minh Ngữ Tiền mỉm cười với Nghê Nhã Lâm, sau đó chớp chớp mắt nhìn cô.
Nghê Nhã Lâm cúi đầu, lén mỉm cười một cái, rồi đi đến ngồi xuống chỗ của mình.
Vưu Khả Khả ngồi ngay bên cạnh Nghê Nhã Lâm.
Minh Ngữ Tiền muốn nhìn Nghê Nhã Lâm, hướng nhìn ấy liền khiến Vưu Khả Khả hiểu lầm là Minh Ngữ Tiền đang nhìn cô ta. Vì thế suốt cả quá trình ghi hình, Vưu Khả Khả đều ở trong trạng thái vô cùng ngọt ngào và ngại ngùng.
Dáng vẻ đó của cô ta, đến cả khán giả ở hội trường cũng đều nhìn ra đó là dáng vẻ của một cô gái nhỏ đang yêu.
Khi buổi ghi hình sắp kết thúc, chị Y nhận được chỉ thị của đạo diễn, hỏi Vưu Khả Khả.
“Tôi thấy Khả Khả cứ nhìn xuống hàng ghế khán giả, không biết ở đó có người nào có thể thu hút sự chú ý của Khả Khả đến như vậy? Máy quay, hãy di chuyển ống kính đến hàng ghế khán giả đế chúng ta xem nào.”
Vưu Khả Khả cũng muốn dùng danh tiếng của mình để khuấy động chủ đề, liền thuận theo chị Y mà tiếp lời.
Chị Y vừa thấy có trò hay liền lập tức ra ám hiệu cho khán giả cùng nhau tung hô, bảo Vưu Khả Khả thú nhận.
“Trước khi lên sân khấu tôi không biết, thì ra bạn trai cũ của tôi cũng ở đây.” Vưu Khả Khả nhìn xuống Minh Ngữ Tiền đang ngồi ở hàng ghế đầu.
Vì Vưu Khả Khả đã thừa nhận là bạn trai cũ nên máy quay phim đã tìm đến Minh Ngữ Tiền.
“Anh ấy đến đây vì cô sao?” Chị Y hỏi.
“Tôi cũng không biết.” Vẻ mặt Vưu Khả Khả vô cùng ngại ngùng, cúi đầu xuống, hưng đôi mắt vẫn không ngừng nhìn về phía Minh Ngữ Tiền.
“Ngoài cô ra, tôi cũng không nghĩ ra được lý do nào khác.” Chị Y nói, “Lúc trước tại sao lại chia tay, chúng ta cứ dẹp qua một bên. Nếu hôm nay anh ấy đến đây vì cô, cô có đồng ý cho anh ấy một cơ hội không?”
“Tôi đồng ý.” Vưu Khả Khả gật đầu mạnh, “Vì kiêu ngạo nên tôi chưa từng nói với anh ấy, dù đã chia tay rồi nhưng tôi vẫn còn thích anh ấy. Chỉ cần trong lòng anh ấy còn có tôi, tôi cũng muốn bắt đầu lại với anh ấy.”
Chị Y vỗ tay cảm động: “Hoàn toàn không thể ngờ hôm nay có thể chứng kiến một chuyện tình tái hợp thế này. Không biết cô có ngại mời bạn trai cũ của cô lên sân khấu không?”
Vưu Khả Khả do dự nhìn Minh Ngữ Tiền, “Tôi muốn tôn trọng suy nghĩ của anh ấy.”
Nghê Nhã Lâm ngồi bên cạnh mặt lờ mờ, đến cả bạn trai cũ của Vưu Khả Khả cũng đến sao?
Đưa mắt nhìn một vòng xuống hàng ghế khán giả, nhìn thế nào cũng cảm thấy rất kỳ lạ. Cô vô tình cảm thấy, người Vưu Khả Khả nói, hình như là Minh Ngữ Tiền.