“Không biết mà, bình thường thấy cô ta ăn mặc cũng sành điệu, lái xe cũng không hề rẻ tiền, mọi người đều biết nhà cô ta chắc chắn là rất giàu có, nhưng cụ thể ra sao thì không ai biết. Nếu còn có thể bao trọn một phòng tiệc ở Thịnh Duyệt thì chắc chắn là gia đình cô ta không hề đơn giản rồi.” Thẩm Hiểu Mạn rì rầm nhỏ giọng nói.
“Ngay cả thánh buôn chuyện như cậu cũng không biết sao?” Cố Niệm thấy hơi kinh ngạc, dường như Ngôn Sơ Vi không giống như người khiêm tốn như vậy.
Bình thường trong cục cảnh sát hay thấy cô ta ở chung với mấy đồng nghiệp nữ thích nịnh nọt, chính là mẫu người ưa nịnh nọt điển hình.
“Haizzz, mặc kệ cô ta, đi rồi biết ấy mà.” Thẩm Hiểu Mạn nhìn thiệp mời, “Đại tiệc miễn phí, không đi thì phí. Cố Niệm cậu cũng đi đi, càng ghét cô ta thì càng phải ăn, cô ta còn phải tươi cười vui vẻ nhìn cậu ăn tiền của của cô ta, nghĩ đã thấy sướng rồi.”
Cố Niệm lắc đầu, nói: “Hôm nay tớ có việc rồi, không đi được đâu.”
Nói xong, Cố Niệm liền nói với Ngôn Sơ Vi, “Xin lỗi, bác sĩ Ngôn, hôm nay tôi có chút việc bận nên không đi được.”
“Ầy, Tiểu Cố này.” Chủ nhiệm Mã đã mở lời, “Mọi người đều là đồng nghiệp với nhau, tụ tập với nhau để vui vẻ một chút, cô đừng có quá khác biệt với mọi người như vậy. Cục trưởng Trình cũng có chút việc bận, nhưng để chúc mừng bác sĩ Ngôn đã thay đổi lịch trình. Chuyện của cô cũng không đổi ngày được sao?”
Cố Niệm không muốn nói hôm nay là sinh nhật của cô, loại chuyện riêng tư như thế này tự mình chúc mừng là đủ.
Giống như sáng sớm hôm nay, khi Thẩm Hiểu Mạn hỏi cô nguyên nhân tại sao cô và Sở Chiêu Dương cãi nhau, nhưng cô vẫn không nói ra nguyên nhân vậy.
Mọi người đều là đồng nghiệp, không biết thì thôi, nếu đã biết nhất định sẽ phải chúc mừng thể hiện này nọ, hà tất phải mang đến áp lực và sự phức tạp cho người khác như vậy chứ.
“Xin lỗi, hôm nay thực sự là không được.” Cố Niệm vẻ mặt áy náy, nói với vẻ rất có thành ý.
Nhưng một đồng nghiệp bên cạnh Ngôn Sơ Vi đứng dậy nói: “Cố Niệm, chúng tôi đều biết trước đây cô có chuyện không vui với bác sĩ Ngôn. Vậy thì tại sao không nhân cơ hội này mọi người xóa bỏ những điều hiểu lầm không vui trước đây đi. Dù sao thì sau này cũng còn phải làm việc với nhau. Quan hệ đồng nghiệp không tốt, thì công việc cũng sẽ không được thuận lợi.”
A
“Giữa đồng nghiệp với nhau sau có thể quan hệ không tốt được chứ? Đặc biệt là ở cục cảnh sát chúng ta, tất cả đều phải hợp sức với nhau, không thể làm riêng được.” Chủ nhiệm Mã sầm mặt xuống, “Tôi không hy vọng nhìn thấy trong cục cảnh sát chúng ta có chuyện một số đồng nghiệp bất đồng với nhau. Cố Niệm, cô đừng có một mình một phách, cứ cố làm nhân tố gây bất hòa. Cục trưởng Trình cũng đã đi rồi, lẽ nào thể diện của cô còn lớn hơn cả Cục trưởng Trình nữa sao.”