Lọc Truyện

Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hoắc Cẩn Huy thấy vậy thì vội vàng hạ thấp giọng mà nói: "Tất cả không được ra tay, con mẹ nó dừng tay lại, bây giờ ai dám làm bừa thì mẹ nó tạo sa thải hết, đã nghe thấy chưa?" 

"Rõ, thưa cậu Hoắc!". 

Các nhân viên bảo vệ thu gậy cao su lại ngay lập tức rồi bắt đầu ra vẻ giữ trật tự. 

"Sao? Sợ à?" Tiêu Thanh cười hỏi. 

Hoắc Cẩn Huy trợn mắt hung dữ mà liếc anh: "Ông nội tôi dẫn Tiêu Đại Sư vào hội trường nên tôi không muốn gây rối vào lúc này. Lát nữa chờ tôi bái Tiêu Đại Sư làm thầy xong thì chống mắt lên mà xem tôi chỉnh đốn anh như thế nào nhé!" 

Nói xong, anh ta không để ý đến Tiêu Thanh nữa mà quét mắt về phía đảm nhân vật lớn đang tiến vào. 

"Cậu Hoắc, trong số đó thì ai là Tiêu Đại Sư vậy?" Diệp Hoan hỏi bằng giọng yếu ớt. 

"Không biết." Hoắc Cẩn Huy gãi gãi đầu, trên mặt tràn ngập vẻ nghi hoặc. 

Lý Khải Phi cau mày nói: "Theo lý mà nói, Tiêu Đại Sư là khách quý vô cùng quan trọng, bữa tiệc này được tổ chức cũng là vì ông ấy, thế nên ông ấy phải đi cùng ông cụ Hoắc, ông cụ Cố và các nhân vật cấp cao của Cẩm Châu mới phải chứ? Sao trong số những người đi đằng trước lại không có người nào như thế nhỉ?" 

"Đúng thế" Một cậu thanh niên cũng lên tiếng, trên mặt là vẻ hoài nghi: "Rõ ràng những người trên sân khấu đều là những nhân vật tai to mặt lớn ở Cẩm Châu mà chúng ta đã biết từ lâu. Trong số những người này lại không có ai mang họ Tiêu, điều này chứng tỏ Tiêu Đại Sư không hề có mặt trong đó." 

Mọi người nghe vậy thì gật đầu. 

"Cậu Hoắc, có khi nào Tiêu Đại Sư không tới đây không?" Diệp Hoan hỏi. "Không đâu." Hoắc Cẩn Huy lắc lắc đầu: "Ông nội tao nói là Tiêu Đại Sư 

đã đồng ý tới đây thì chắc chắn sẽ tới rồi. Chắc là ông ấy đang bận việc gì đó, tạm thời không đến được, chắc chắn lát nữa sẽ đến ngay ấy mà." 

"Mày không thấy mặt ông nội tạo đỏ bừng, tràn ngập vẻ tươi cười đấy à? Nếu Tiêu Đại Sư không đến thì chắc chắn ông nội tạo không cười nổi đâu." 

"Thế nên tạo dám khẳng định một điều rằng chắc chắn Tiêu Đại Sư sẽ đến." 

"Mọi người về chỗ ngồi chờ trước đi, nói không chừng một lát nữa Tiêu Đại Sư sẽ đến đấy". 

Nói xong, anh ta còn không quên cảnh cáo Tiêu Thanh một câu: "Có gan thì đừng chuồn, chờ Tiêu Đại Sư đến đi, tôi muốn anh nhìn cho kỹ vào!" 

Sau đó anh ta dẫn theo một đám con nhà giàu quần là áo lượt rời khỏi chỗ của Tiêu Thanh, đi đến vị trí hàng ghế đầu gần lễ đài. 

Chẳng mấy chốc, các nhân vật lớn ngồi xuống chỗ của mình ở hàng thứ nhất. 

Hoắc Cẩn Huy chạy đến bên cạnh một người đàn ông trung tuổi, cười hì hì mà nói: "Bố, sao Tiêu Đại Sư vẫn chưa đến vậy ạ?" 

Bố của anh ta là Hoắc Trường Đình cười cười rồi trả lời: "Tiêu Đại Sư đến rồi, cậu ấy đang ở trong hội trường mà." 

"Gì cơ?" Hoắc Cẩn Huy nghe vậy thì sợ ngây người. "Tiêu Đại Sư đang ở trong hội trường thật ạ?" "Đúng thế" Hoắc Trường Đình gật đầu. Hoắc Cẩn Huy nghe vậy thì chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh. 

Cảnh tưởng mình cãi nhau ầm ĩ vừa rồi chưa bị Tiêu Đại Sư nhìn thấy ấy chú? 

"Sao thế? Anh sợ à?" Hoắc Cẩn Đình cưới hỏi, bình thường Hoắc Cẩn Huy luôn muốn đánh cô ấy nên cô ấy không định nói cho anh ta biết rằng Tiêu Thanh chính là Tiêu Đại Sư, để anh ta sợ hãi một chút. 

"Tao sợ cái rắm!" Hoắc Cẩn Huy nhéo Hoắc Cẩn Đình một cái rồi trợn mắt nói: "Về nhà rồi tạo tính sổ với mày!" 

"Sao thế?" Hoắc Trường Đình thấy vậy thì hỏi. 

"À, không có gì đâu bố, con chỉ đang trêu em gái một chút thôi" Hoắc Cẩn Huy cười hì hì rồi quay về chỗ ngồi của mình. 

Bấy giờ, Hoắc Vạn Niên bước lên lễ đài, hướng về phía micro, trên mặt thì 

tràn ngập vẻ hớn hở: "Mấy ngày trước, Trương Tử Hào lòng lang dạ thú đã cấu kết với yêu đạo muốn hãm hại lão già này và rất nhiều thương nhân cũng như các nhân vật lớn ở Cẩm Châu, may mà có Tiêu Đại Sư ra tay giúp đỡ, cứu mạng chúng tôi nên hôm nay chúng tôi mới có thể đứng ở đây đông đủ như thế này" 

"Để tỏ lòng biết ơn đối với Tiêu Đại Sư, tôi đã đặc biệt tổ chức bữa tiệc này. Mục đích là để các tầng lớp của Cẩm Châu đều biết, thần tiên thực sự có tồn tại và vị thần ấy chính là Tiêu Đại Sư". 

"Tiếp sau đây, chúng ta hãy dùng những tràng pháo tay nồng nhiệt để mời Tiêu Đại Sư lên sân khấu và gặp gỡ mọi người!" 

Ông cụ Hoắc vừa nói xong... "Bốp bốp bốp!". Toàn bộ hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy. 

"Cậu Hoắc, Tiêu Đại Sư đến đây rồi hả?" Diệp Hoan và một đám cậu ấm nghe vậy thì kinh ngạc hỏi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT