Lọc Truyện

Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Đương nhiên Tiêu Thanh biết ở Nhật Bản, gia tộc Miki kinh khủng cỡ nào. 

Anh lập tức trả lời: "Anh Shimizu, hãy bảo vệ tốt gia tộc của anh đồng thời bảo vệ tốt bác cả của tôi. Lần này tôi sẽ đến Nhật Bản một chuyến để đưa bác cả về nước” 

"Anh Tiêu, anh tự mình đến đây liệu có an toàn không?” 

"Yên tâm, những võ sư Nhật Bản của các anh có thể đánh thắng tôi, chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tôi đi một chuyến đưa người về, sẽ không có chuyện gì đâu”. 

"Được!" 

Tiểu Thanh cúp điện thoại. 

Dược liệu ngàn năm tuổi cũng sắp luyện xong rồi, thực lực của Tiêu Thanh cũng tăng từ Thần Cảnh Tiểu Thành lên Bán Tiểu Thành. Anh kết thúc tu luyện, trở về nhà. 

"Bố ơi, bố tu luyện xong rồi ạ!” 

Bé Doanh nhìn thấy bố, chạy nhanh tới, nhào vào lòng bố, cô bé rất thích tựa đầu lên vai bố, bị ba bị bộ nói: “Bố tu luyện lâu quá, không bế bé Doanh, bé Doanh rất muốn bố 

bé." 

"Bố cũng muốn bể bé Doanh” 

Tiêu Thanh nhoẻn miệng cười ôm cô bé vào lòng, vỗ nhẹ lên lưng cô bé, quyến luyến 

không rời. 

"Cô bé tinh nghịch này nhất định là người yêu kiếp trước của anh” Mục Thiên Lam ghen tị nói. 

Mục An Minh cười cười: “Khi còn nhỏ, con cũng thích bố bế, trẻ con đều như vậy mà. Con nhìn mình xem, giờ vẫn còn ghen với bé Doanh, như vậy mà được sao? Thật không hay tí nào, con phải sửa đi” 

Mục Thiên Lam lè lưỡi: “Con không có ghen đâu!” 

Câu nói của cô làm cho mọi người đều cười lớn. 

Bầu không khí trong gia đình rất thoải mái, Tiêu Thanh cũng không muốn nói đến 

chuyện đi Nhật Bản vào lúc này. Dù sao thời gian lên máy bay cũng còn bốn tiếng nữa 

nên anh cũng không vội nói ngay. 

Cả nhà cùng ngồi xuống ăn một bữa cơm. 

Nghe mọi người nói chuyện, Tiêu Thanh mới biết kem trị sẹo Lan Lam đã bán hết hàng rồi, cũng không đủ cầu. Hiện tại nhà máy đang sản xuất ba ca suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Một ngày mấy trăm ngàn hộp mà vẫn không đủ bán. Tiền đặt cọc trước đã nhận mấy nghìn tỷ rồi, đơn đặt hàng làm ba năm không hết. Hiện tại, anh đang đàm phán thu mua, chuẩn bị mua lại năm sáu công ty hoá mỹ phẩm, trang bị thêm một số dây chuyền sản xuất, tận dụng hết năng lực để đáp ứng nhu cầu số lượng của thị trường. 

"Rất tốt, xem ra kinh doanh tại Cẩm Châu thực sự giúp cho thương hiệu Lan Lam ngày càng phát triển” Tiêu Thanh cười nói. 

"Đúng vậy!" Mục Thiên Lam gật đầu, vui vẻ nói: “Ông trùm hoá mỹ phẩm của Mễ quốc muốn bỏ ra hai tỉ USD đầu tư cho tập đoàn Lạc Doanh của chúng ta, chỉ cần lấy hai mươi phần trăm cổ phần của Lạc Doanh”. 

"Dù bây giờ một tỷ USD có thể mua được chín mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Lạc Doanh, nhưng triển vọng của tập đoàn Lạc Doanh rất lớn. Sang năm, tiến vào thị trường Cẩm Châu, giá trị thực lên tới mười tỷ USD cũng không thành vấn đề” 

"Cho nên, em không đồng ý sự đầu tư của bọn họ. Dù sao tiền đặt cọc nhiều dùng cũng không hết, không cần đầu tư bên ngoài rót vào. Anh thấy em làm như vậy có đúng không?” 

Tiêu Thanh nhoẻn miệng cười: “Rất đúng, chúng ta phải xây dựng tập đoàn Lạc Doanh thành thương hiệu quốc tế có một trăm phần trăm vốn nội địa, không cần nguồn vốn đầu tư từ bên ngoài” 

"Em cũng nghĩ như vậy? Mục Thiên Lam tươi cười như hoa. 

Cả gia đình vui vẻ hòa thuận, nói chuyện rôm rả. 

Sau khi ăn cơm xong, Tiêu Thanh mới nói: “Con dự định đi Nhật Bản một chuyến, vé máy bay đã mua rồi, rạng sáng sẽ xuất phát” 

"Cái gì?" 

Nghe Tiêu Thanh nói vậy, vẻ mặt mọi người vô cùng ngạc nhiên. 

Mục An Minh hỏi ngay: “Có phải thằng súc sinh Mục Hải Long đã tìm thấy bác cả của con rồi đúng không?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT