Chương 2042
“Nhưng mà nếu Triệu Hào đã nói như vậy, cậu chủ cùng đối phương tranh giành..”
“Nhưng mà cảm giác cái tên Triệu Hào kia có chuẩn bị rồi mới đến, còn chưa nói được mấy câu, liền động tay với cậu chủ, hơn nữa có dẫn theo rất nhiều người…cậu chủ bên này cũng chỉ dẫn thôi một mình tôi, cho nên, cho nên..
Diệp Thanh Đình: “Cho nên hiện tại Diệp Kính Dương đang trong tay ở bọn họ, đúng không?”
Lý Đại Ngưu bùm một tiếng quỳ xuống.
“Cô chủ! Thật không phải Lý Đại Ngưu tôi sợ phiền phức, mà là tôi lo lắng nếu tôi không quay trở về, đến cả một người cứu binh cũng không đến được!”
Cơ thể của Diệp Thanh Đình run rẩy, Tần Vũ Phong ở đằng sau đỡ lấy Diệp Thanh Đình.
“Cô bình tĩnh một chút”
Diệp Thanh Đình ở trong lồng ngực của Tần Vũ Phong nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn về phía Lý Đại Ngưu.
“Không sao, không sao…chuyện anh trở về tôi không trách anh, nếu anh không trở về, thì tôi còn không biết sự tình sẽ phát triển đến mức nào nữa”
“Diệp Kính Dương bị người ta đưa tới nơi nào, anh biết không?”
Lý Đại Ngưu tràn đầy áy nảy mà lắc lắc đầu.
“Cô chủ…Tôi, tôi nhìn thấy cậu chủ bị người ta đưa lên xe, nên nhanh chóng quay về!”
Diệp Thanh Đình tức khắc càng thêm hoảng loạn: “Chuyện này, chuyện này làm sao bây giờ, đến cả việc bị người ta đưa tới nơi nào cũng không biết…
Đôi môi của Tần Vũ Phong giật giật, vừa định nói cái gì đó, điện thoại của Diệp Thanh Đình đột nhiên vang lên.
“Nghe điện thoại đi!” Lông mày của Tần Vũ Phong nhăn lại, nhanh chóng nói.
Diệp Thanh Đình hoảng loạn lấy di động ra, chỉ nhìn thoáng qua màn hình hiển thị, thiếu chút nữa ném điện thoại đi.
Vẫn là Tần Vũ Phong tay mắt lanh lẹ, mới không để chiếc điện thoại thoát khỏi tình cảnh vỡ tan.
Diệp Thanh Đình run rẩy nhận lấy điện thoại.
“Đây là…Đây là điện thoại của Triệu Hào!” Tần Vũ Phong nhíu mày, hất cầm lên với Diệp Thanh Đình.
“Nghe điện thoại.
Không biết vì sao, giống như có Tần Vũ Phong có mặt ở đây, Diệp Thanh Đình có thể an tâm hơn một chút.
“ĐƯỢC.
Đương nhiên, bởi vì có liên quan đến chuyện Tần Vũ Phong ở đây, Diệp Thanh Đình cũng không có kiêng dè gì cả, trực tiếp mở loa ngoài.
Một giọng nói đàn ông trầm khàn chậm rãi truyền đến.
“Cô chủ Diệp… Giọng nói của Diệp Thanh Đình đã không còn run rầy: “Triệu Hảo, anh có ý gì?”
Triệu Hảo ở đầu bên kia cười cười: “Ha ha, tôi có ý gì, cô chủ Diệp không rõ sao? Em trai cô, động vào người phụ nữ của tôi.