Chương 532
Tiểu Mặc Chiến đặt hộp gấm đựng lọn tóc xinh đẹp kia trước mặt Tân Vũ Phong, nhưng Tân Vũ Phong không đưa tay ra nhận.
Tiêu Mặc Chiến tiếp tục nói, lặp lại lời của Ngọc Linh Long: “Quận chúa Ngọc Linh Long đã phát thể và nói thẳng thừng trước mặt mọi người rằng cô ấy chẳng những tuyệt đối sẽ không trả thù Lâm Kiều Như, mà ngược lại sẽ cạnh tranh công bằng với cô Lâm Kiều Như!”
Tần Vũ Phong bày ra vẻ mặt khó hiểu, giọng nói của Tiêu Mặc Chiến cũng suy yếu dần: “Quận chúa cũng nói, để chống mắt lên mà xem, rốt cuộc ai mới có thể thắng được… trái tim của ngài.
Tân Vũ Phong khẽ thở dài, một tay ôm trán.
Đúng là anh hùng không chịu đựng nổi ân huệ từ mỹ nhân! Anh và Ngọc Linh Long căn bản chưa bao giờ gặp nhau. Hôm nay tùy tiện từ hôn, mặt mũi của Ngọc Linh Long hẳn là cũng tổn hại không ít.
Anh cũng cồ ý trao tặng huân chương vinh dự Tử Kinh Hoa, hy vọng làm dịu cơn giận của quận chúa.
Nhưng Ngọc Linh Long không những không tức giận, mà còn bênh vực anh như thế này. Không nói đối với Tần Thiên Lâm từ chối, mà lại bênh vực chính mình như vậy..
Ấn huệ mà anh ta nợ Ngọc Linh Long không phải chỉ là một huân chương vinh dự Tử Kinh Hoa là đủ để bù đắp được!
Quận chúa Ngọc Linh Long còn nói gì nữa, muốn cạnh tranh công bằng với Lâm Kiều Như.
Tần Vũ Phong sau khi nghĩ tới thật sự rất đau đầu, không khỏi đưa tay ôm trán.
Tiêu Mặc Chiến nhìn bộ dáng của Tân Vũ Phong, trong lòng đột nhiên không khỏi có chút ghen tị. Ngày thường, chiến thần Thiên Vũ luôn bày mưu tính kế, gió nhẹ mây vờn. Bây giờ, lại bị hai người phụ nữ làm cho khó xử! Đương nhiên, Tiêu Mặc Chiến không dám nói rõ chuyện này.
“Reng reng reng!”
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại di động của Tiểu Mặc Chiến vang lên.
Tiêu Mặc Chiến nói xin lối, vừa mới vào nhà báo tin cho Tần Vũ Phong. Anh ta đầy háo hức muốn truyền tin vui này cho Tần Vũ Phong, thậm chí còn quên bật chế độ im lặng trên điện thoại di động.
Tân Vũ Phong gật đầu, tỏ vẻ không sao, nói Tiêu Mặc Chiến bắt máy.
Tiêu Mặc Chiến trả lời điện thoại, nói vài câu, sắc mặt đại biển, từ thư thái chuyển Sang nặng nẻ!
“Được được được!”
Tiêu Mặc Chiến trả lời liên tục, và cuối cùng cúp điện thoại.
Tân Vũ Phong nhìn phản ứng của anh, rất tò mò điện thoại nói cái gi.
Tuy nhiên, những chiếc di động do quân miền Bắc phân phối đều được chế tạo đặc biệt, trong quá trình nghe gọi sẽ không bị tiết lộ âm thanh ra ngoài.
“Xảy ra chuyện gì?”.
Tân Vũ Phong hỏi Tiêu Mặc Chiến, vẻ mặt Tiêu Mặc Chiến rất nặng nè: “Thưa đại nhân, có tin tức về Cửu Diệp Kim Liên!”
Có tin tức từ Cửu Diệp Kim Liên?
Đây là một chuyện tốt!
Lúc trước, khi anh ở Đông Hải đã tìm cách chữa bệnh cho Kiều Như, thần y Tiết đã từng nói rằng để đôi mắt của Kiều Như có thể lấy lại thị lực, phải trong vòng một năm tìm được Cửu Diệp Kim Liên làm thuốc dấn thì mới có hiệu quả!
Bây giờ còn chưa hết thời hạn một năm, Cửu Diệp Kim Liên đã được tìm tháy, chưa nói đến chuyện lên núi đao xuống biển lửa thì đây cũng là tin tức tốt rồi Tại sao vẻ mặt của Tiêu Mặc Chiến lại nặng nề như vậy?
“Nói mau!”
Tần Vũ Phong có chút hưng phấn, vội vàng thúc giục Tiêu Mặc Chiến tiếp tục nói.
Tiêu Mặc Chiến khẽ cau mày giải thích: “Cửu Diệp Kim Liên, đúng là có tin tức, nhưng là muốn lấy được Cửu Diệp Kim Liên… Chỉ sợ rằng là gian khó mười phần?”
“Khó đến mức nào?”
Tần Vũ Phong nói: “Cho dù lên núi đao, xuống biển lửa cũng không sao!”
Tiêu Mặc Chiến nghiền răng nghiền lợi, cúi đầu nói: “Thưa chiến thần! Tôi sợ rằng muốn lầy được Cửu Diệp Kim Liên so với lên núi đao xuống. biển lửa lại còn khó hơn”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!