Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Cậu nhóc, cậu dám sao, nếu cậu thực sự làm ra chuyện đó thì cậu chắc chắn sẽ không còn đường lui đâu”, Ngụy Nguyên nhìn thấy nụ cười như ma quỷ của Trần Thanh thì đổ mồ hôi lạnh đầy người, hét lên.

Ông ta biết, mình toang thật rồi, kể cả có trở về thì cũng không có kết cục gì tốt cả.

“Vút”.

Trong mắt Trần Thanh lóe lên tia lạnh lẽo, anh đi lại gần ông ta rồi vung tay một cái, Ngụy Nguyên lập tức bay ra ngoài.

Vu Đại Đầu bây giờ chỉ tiếc tại sao mình không ngất luôn đi, ông ta cứ trợn trừng mắt lên nhìn Ngụy Cường bị đánh gãy tứ chi mà khổ không gì nói nổi.

Tại sao mình lại đi giới thiệu Nam Cung Yến cho Ngụy Cường chứ, thật sự là tự mình đi tìm đường chết mà.

“Á...”

Trần Thanh giẫm chân xuống, đúng lúc này Ngụy Cường tỉnh lại, hắn ta thực sự cảm thấy đau thấu tận tâm gan, chỉ là tay chân bị phế hết cả rồi, không còn cách nào khác mà chỉ có thể run lẩy bẩy, miệng phát ra những tiếng như tiếng giết heo vậy.

“Đến ông rồi”, Trần Thanh tất nhiên không thể nào bỏ qua cho Vu Đại Đầu. Mặc kệ ông ta có cầu xin như thế nào thì anh cũng sẽ đối xử với ông ta như vậy.

“Nhớ lấy, tôi là Trần Thanh, đừng có trả thù nhầm người”, anh gọi Ngụy Nguyên dậy, rồi đập vào vùng đan điền của ông ta nói một cách lạnh lùng.

Nói xong anh đỡ Nam Cung Yến lên rồi đi ra ngoài.

Đám anh em nhà họ Ngô quan sát Trần Thanh và Ngô Cường từ nãy đến giờ, sau khi nhìn thấy anh đỡ Nam Cung Yến đi khỏi thì mới dám đi vào phòng SVIP.

Sau khi hai anh em họ nhìn thấy tình cảnh trong phòng thì đều chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

“Đây...”, Ngô Hưng Khâm bị dọa đến sững người, còn may mà tay chân hắn ta vẫn khỏe mạnh bình thường, tên Trần Thanh này thực sự đúng là sát nhân.

“Xảy ra chuyện lớn rồi”, Ngô Hưng Khôn hiểu rõ, chuyện này anh em họ tốt nhất không nên nhúng tay vào, nếu không để người khác phát hiện hai anh em họ cũng có can dự vào chuyện này thì nhà họ Ngô bọn họ cũng bị tai bay vạ gió mất.

“Đi”, Ngô Hưng Khôn giữ chặt lấy em mình rồi lao nhanh ra ngoài.

Rồi gã ta lặng lẽ mang cả camera đi luôn, chỉ cần không ai biết chuyện này có dính dáng gì đến hai anh em họ là được rồi.

Còn chuyện sống chết của người nhà họ Ngụy thì gã ta không quản được.

Sau khi rời khỏi tiệc rượu, Trần Thanh đặt Nam Cung Yến ngồi vào ghế phụ rồi thắt dây an toàn cho cô xong mới khởi động xe đi về nhà.

Thực sự Trần Thanh cũng rất sợ hãi, anh chỉ sợ mình không đến cứu kịp thời, nếu như có chuyện gì xảy ra thì lúc đó anh hối hận cũng không kịp nữa.

Nhìn thấy vẻ mặt trầm trọng của Trần Thanh như thế thì Nam Cung Yến cũng không biết nên nói gì, cô thấy may mà mình còn dẫn theo anh đến tiệc rượu, may mà Trần Thanh đã cài cuộc gọi khẩn cấp vào máy cho cô.

“Nóng quá, sao anh không mở điều hòa lên?”, Nam Cung Yến cảm thấy cả người nóng bừng rồi nói với Trần Thanh.

Nghe thấy lời này của Nam Cung Yến thì Trần Thanh cảm thấy có gì đó không đúng.

Bởi vì giọng nói của cô tràn ngập sự nũng nịu, nó khiến cho ngọn lửa trong lòng Trần Thanh suýt nữa thì bùng phát.

“Chết tiệt, họ không những bỏ thuốc mê mà còn bỏ cả thuốc kích dục”, Trần Thanh quay sang nhìn Nam Cung Yến, phát hiện ra tình huống của cô thì thầm mắng một tiếng sau đó nhấn ga phóng nhanh về nhà.

“Ngồi im nào”, Trần Thanh sốt ruột bởi vì Nam Cung Yến lúc này cả người nóng ran nên đang xé quần áo của mình.

Bộ lễ phục dưới tay cô bị xé thành từng mảnh nhỏ, lộ ra bờ vai ngọc ngà, Trần Thanh thấy vậy thì nuốt một ngụm nước bọt.

Thực sự quá hấp dẫn.

Vốn anh còn định dẫn Nam Cung Yến vào một khách sạn gần đây, nhưng với hình tình bây giờ thì sợ là không kip nữa rồi.

Dưới tình thế cấp bách này thì anh chỉ có thể dừng xe ở một nơi hoang vu vắng vẻ.

“Cố nhịn một chút”, Trần Thanh cầm một chiếc châm bạc trong tay rồi lập tức châm lên người Nam Cung Yến.

Nam Cung Yến ngất đi nhưng tình trạng của cô thì vẫn không tốt lên mấy, điều này cho thấy tác dụng của thuốc kích dục này thực sự rất mạnh.

Trần Thanh lập tức lấy châm châm vào huyệt của cô để tống hết dược tính của thuốc đó ra ngoài.

Vốn dĩ châm cứu đối với anh là một chuyện vô cùng đơn giản nhưng Nam Cung Yến lúc này thực sự là quá hấp dẫn, điều này đối với anh đúng thật là một lần khảo nghiệm tâm lý.

May là anh vẫn là một người có tố chất tâm lý tốt, anh đẩy nhanh tốc độ châm cứu lên. Cuối cùng ngay khi anh nghĩ mình sắp không chịu được nữa thì thuốc kích dục trong người Nam Cung Yến đã bị đẩy ra ngoài.

“Phù... nguy hiểm quá”, Trần Thanh âm thầm thở ra một hơi rồi tiện tay lấy quần áo của mình che lên người cho cô rồi mới giúp cô cài lại dây an toàn.

Sau khi về đến biệt thự, Trần Thanh hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn không đánh thức cô dậy.

Chuyện hôm nay đối với Nam Cung Yến thực sự khá kích thích, để cô ngủ một giấc rồi mai tỉnh lại chắc sẽ đỡ hơn thôi.

Vì thế nên Trần Thanh quyết định ôm Nam Cung Yến vào biệt thự.

Chỉ là anh bắt đầu cảm thấy bối rối, quần áo cô mặc đều bị xé nát rồi, hơn nữa lúc nãy khi anh đẩy dược tính của thuốc kích dục ra ngoài cho cô thì quần áo của cô đều ướt đẫm mồ hôi... thực sự quá hấp dẫn rồi.

Cuối cùng anh vẫn không nghe theo tiếng nói của con quỷ nhỏ trong lòng mình mà gọi thư ký của Nam Cung Yến là Ninh Tĩnh đến.

Ninh Tĩnh biết chuyện kết hôn của hai người, chỉ là cô ta không biết chuyện hai người sống chung.

Nhưng sau khi nghe xong yêu cầu của Trần Thanh thì cô ta ngạc nhiên đến sững sờ.

Tên này thế mà không nhân cơ hội lợi dụng Nam Cung Yến?

Trần Thanh tất nhiên không biết cô ta đang nghĩ gì, nếu anh biết chắc cũng cạn lời thôi.

Sau khi anh đi xuống tầng thì trở lại phòng mình bắt đầu tu luyện.

Anh phát hiện là thời gian anh tiếp xúc cùng Nam Cung Yến càng nhiều thì tốc độ tu luyện của anh càng nhanh.

Thực lực của anh cũng đã bước vào ngưỡng thiên tiên tiểu thành rồi. Đây đúng là nước chảy thành sông, anh chẳng có tý cảm giác bị trì trệ nào cả.

Xem ra ông già đó bảo mình đến Nam Hải cũng có nguyên nhân của nó, Nam Cung Yến chắc cũng là người được ông ấy xem xét từ sớm.

Một đêm bình yên.

Trần Thanh không tu luyện nữa mà đi ra khu đất trống trong biệt thự để bắt đầu tập thể dục.

Nhưng chưa tập được bao lâu thì từ tầng hai trong khu biệt thự truyền ra một tiếng hét.

Trần Thanh bị dọa giật bắn mình, anh không chạy vào bằng cửa chính mà lập tức leo lên cửa sổ tầng hai rồi nhảy vọt vào phòng Nam Cung Yến.

“Sao thế?”, anh liếc nhìn quanh căn phòng một lần nhưng không thấy có gì nguy hiểm cả.

Chỉ là khi anh nhìn thấy tình trạng của Nam Cung Yến lúc này thì hai mắt trợn tròn cả lên.

Lúc này trên người cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ bằng tơ lụa, hai bên đùi trắng nõn thon thả lộ ra hết, nửa thân trên cũng lộ gần hết bờ vai ngọc ngà... thực sự là cái gì cũng nhìn thấy một cách rõ ràng.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT