Chương 311: Những chuyện về anh
Trong lòng Nam Cung Yến vô cùng
cảm động, nghĩ tới chuyện mình
từng hiểu lầm Trần Thanh, ghen
tuông, cáu giận, rồi còn chặn số
điện thoại của anh, cô không khỏi
cảm thấy áy náy.
"Được rồi, vợ à, chúng ta đi ăn cơm
đi, ăn xong anh sẽ nói một số
chuyện về anh cho em nghe", Trần
Thanh vẫn nhớ lời hứa của mình với
Nam Cung Yến, rằng tối nay anh sẽ
kể một số chuyện về bản thân mình
cho cô nghe.
Nghe thấy Trần Thanh nói vậy, Nam
Cung Yến sốt sắng nói: "Chúng ta
về nhà ăn cơm đi, tôi làm cơm, vừa
ăn vừa nói".
Nhưng vừa dứt lời là Nam Cung Yến
lập tức cảm thấy sai sai, nói về nhà
như thế thật sự là xấu hổ.
"Ừ, về nhà ăn cơm", Trần Thanh
cảm thấy kích động, xem ra Nam
Cung Yến đang dần đón nhận anh
rồi, mọi cố gắng của anh trong thời
gian qua không uổng phí chút nào,
tối nay phải uống chút rượu ngon
mới được.
Thế là anh lẳng lặng gửi tin nhắn
cho Hứa Thiệu Phong, bảo hắn
chuẩn bị mấy chai rượu vang, rồi
mua thêm một bó hoa tươi mang
tới biệt thự.
Tiếp đó anh gửi tin nhắn cho Đường
Võ, không thì Hứa Thiệu Phong sẽ
không vào biệt thự được.
Vốn dĩ Trần Thanh định bảo Giang
Tử Phong chuẩn bị, nhưng có thể
bây giờ cậu ấy đang tu luyện, đọc
được tin nhắn của anh thì chắc thức
ăn cũng nguội hết rồi.
"Hai chị em các cô tới Hồ Lộc Minh
tìm Giang Tử Phong trước đi, nơi
này cứ để tôi", Trần Thanh nghĩ,
tạm thời anh không cần đi đâu,
nhiệm vụ bảo vệ vợ đương nhiên
phải để anh làm rồi.
"Được", nghe thấy Trần Thanh nói
vậy, Cận Băng gật đầu rồi đi luôn.
Sau khi ra ngoài, Cận Băng không
khỏi cảm thấy khó chịu, không ngờ
Trần Thanh lại kết hôn rồi, hơn nữa
với dáng vẻ ấy thì e rằng bọn họ rất
yêu nhau.
Cô ta còn đỡ, nhưng nghĩ tới em gái
mình, cô ta không khỏi nhức đầu,
không biết có nên nói ra hay không.
Đương nhiên Trần Thanh không thể
biết chị em nhà họ Cận nghĩ gì rồi,
hiện giờ anh cũng chẳng rảnh mà
nghĩ tới.
Đây là bữa cơm chính thức đầu tiên
giữa anh và Nam Cung Yến, vậy
nên tâm trạng của anh khá là kích
động.
Sau khi lên xe, Trần Thanh đang lái
xe thì Nam Cung Yến bỗng mở
miệng: "Chị em nhà họ Cận xinh
đẹp đó nhỉ?"
"Hử...? Đẹp ở đâu? So với vợ anh
thì bọn họ làm gì đủ tuổi", lúc đầu
Trần Thanh định thuận miệng tán
đồng, nhưng sau đó anh lập tức sực
hiểu, vội vàng chuyển từ câu khẳng
định thành câu nghi vấn.
"Vậy sao? Tôi cảm thấy chị em bọn
họ rất xinh đẹp, hơn nữa một người
nhiệt tình như lửa, một người lạnh
lùng như sương, là một cặp chị em
hiếm gặp, đã thế còn là sinh đôi
nữa", Nam Cung Yến rất hài lòng về
câu trả lời của Trần Thanh, nhưng
vẫn chưa chịu bỏ qua cho anh.
"Vợ ơi, anh không có gì với bọn họ
thật mà, chỉ đơn giản là cấp trên với
cấp dưới thôi, em đừng nghĩ lung
tung đấy nha", nghe thấy những gì
vợ mình nói, Trần Thanh lạnh toát
sống lưng, vội vàng lên tiếng chứng
minh cho sự "trong sạch" của mình.
"Ừm, biết rồi, chuyên tâm lái xe đi",
Nam Cung Yến rất hài lòng, lúc này
mới dựa vào ghế, để lộ ra đường
cong hoàn mỹ của mình.
Vốn dĩ Trần Thanh chỉ định nhìn lén
biểu cảm của vợ mình thôi, kết quả
lại nhìn thấy cảnh ấy, khiến con mắt
anh không dứt ra được.
"Chú ý xe đằng trước kìa, đừng nhìn
ngó lung tung, để xảy ra chuyện gì
là tôi không tha cho anh đâu", Nam
Cung Yến bỗng hô lên.
Trần Thanh vội vàng rút ánh mắt về
rồi chuyên tâm lái xe, nhưng thỉnh
thoảng vẫn nhìn lén một cái.
Trong lòng Nam Cung Yến cảm thấy
ngọt ngào. Ở bên ngoài anh luôn
bày ra cái dáng vẻ "anh đây là thứ
hai thì chả có ai là thứ nhất", còn ở
trước mặt cô lại như thế, chứng tỏ
Trần Thanh rất quan tâm tới cô.
Vốn dĩ Nam Cung Yến rất bất mãn
với cuộc hôn nhân này, nhưng tiếp
xúc dần với Trần Thanh, cô phát
hiện ra Trần Thanh cũng rất tốt, có
đôi khi anh rất có sức hút với phụ
nữ, ấn tượng của cô về Trần Thanh
đang dần thay đổi.
Đến khi Trần Thanh lái xe đưa Nam
Cung Yến về biệt thự, anh bắt gặp
ánh mắt mập mờ của Đường Võ,
xem ra Hứa Thiệu Phong đã chuẩn
bị xong xuôi cho anh rồi.
Sau khi mở cửa biệt thự ra, Nam
Cung Yến lập tức sửng sốt, bởi vì
lúc này tầng một đang bị bao phủ
bởi đèn màu, bóng bay và hoa
hồng, lối đi từ cửa đến bàn ăn được
trải đầy cánh hoa hồng.
Ngoài ra thì bàn ăn cũng được bày
biện rất lãng mạn, rượu vang đã
được mở sẵn, thức ăn chế biến cầu
kỳ, lại còn cả nến nữa, thực sự là vô
cùng lãng mạn.
Trần Thanh cũng không ngờ là Hứa
Thiệu Phong lại làm tốt như thế,
chuẩn bị vô cùng đầy đủ, khiến anh
cực kỳ hài lòng.
Nam Cung Yến cảm động vì sự lãng
mạn này, đôi mắt trở nên mông
lung.
Đây là cảnh tượng mà bất cứ cô gái
nào cũng muốn nhìn thấy, bữa tối
với ánh nến, hoa hồng, rượu vang,
đèn màu và các món ăn ngon.
Chẳng lẽ tối nay Trần Thanh định...
Nghĩ tới đây, trong lòng Nam Cung
Yến không khỏi cảm thấy thấp
thỏm.
Mặc dù cô đang dần mở rộng cửa
lòng với anh, nhưng cô vẫn chưa
chuẩn bị sẵn sàng, liệu có nhanh
quá không?
Bởi vì suy nghĩ đang rối bời nên
Nam Cung Yến đứng sững lại ở cửa,
đến tận khi Trần Thanh mở miệng
gọi cô, cô mới hoàn hồn lại.
"Vợ à, em không sao chứ? Đi nào,
chúng ta đi ăn cơm thôi", Trần
Thanh làm động tác mời.
Nam Cung Yến vừa thấp thỏm lại
vừa mong chờ, cô kìm nén cảm xúc
mâu thuẫn ấy, theo Trần Thanh tới
trước bàn ăn.
Trần Thanh bước tới thật nhanh,
kéo ghế ra để cô ngồi xuống rồi mới
quay lại chỗ của mình.
"Tất cả đều do anh chuẩn bị hả?",
ánh mắt của Nam Cung Yến hơi
mâu thuẫn, cô mở miệng hỏi.
"Đúng thế, vợ anh làm việc vất vả
cả một ngày rồi, sao anh có thể để
vợ xuống bếp nữa cơ chứ", Trần
Thanh nở nụ cười phong độ, đồng
thời đáp lời cô.
Nghe thấy câu nói ấm áp ấy của
anh, Nam Cung Yến cảm thấy trái
tim mình như bị đánh trúng một cú
thật mạnh, ánh mắt của cô khi nhìn
về phía Trần Thanh cũng đong đầy
sự dịu dàng.
"Vợ à, để anh rót rượu cho em",
tiếc là Trần Thanh đang mải rót
rượu nên không chú ý tới, nếu
không với tính cách của anh, e rằng
anh sẽ lâng lâng như đang ở trên
chín tầng mây mất.
Sau đó, trong suốt thời gian ăn tối,
Trần Thanh đã kể lại một số chuyện
mà mình đã làm trong thời gian gần
đây. Đương nhiên là anh chỉ lựa
chuyện để nói thôi, dù sao cũng
đang ăn cơm, không nên nhắc tới
những chuyện bạo lực máu me, ảnh
hưởng tới khẩu vị.
Nhưng cho dù như thế thì Nam
Cung Yến vẫn rất sửng sốt, cứ như
đang nghe kể chuyện cổ tích vậy.
Cô hoàn toàn không thể ngờ được
rằng khoảng thời gian vừa qua Trần
Thanh đã trải qua nhiều chuyện đến
thế, tất cả đều do một mình anh
gánh vác. Anh không nói với người
làm vợ như cô là bởi vì sợ cô lo lắng
sao?
Nghĩ tới đây, tình cảm của Nam
Cung Yến với Trần Thanh càng sâu
đậm hơn một chút.
Bầu không khí rất tốt đẹp, Trần
Thanh kể chuyện, chỉ thỉnh thoảng
Nam Cung Yến mới đặt câu hỏi, đại
đa số thời gian đều lắng nghe anh
nói.
"Trần Thanh, anh có hối hận vì đã
cưới tôi không?", đột nhiên, Nam
Cung Yến buột miệng hỏi một câu.
Nói xong, Nam Cung Yến hơi hối
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!