Chương 315: Đột phá thiên tiên đại
thành
“Không nghe rõ thì thôi vậy”, Nam
Cung Yến tức giận đùng đùng đi lên
lầu, để lại Trần Thanh đang ngồi
cười ngây ngô một mình.
“Hihi, cuối cùng thì sau cơn mưa
trời lại sáng rồi. Ngày tháng tươi
đẹp của mình đã đến”, Trần Thanh
dĩ nhiên nghe được, chỉ là lúc nãy
anh không dám tin vào những gì
mình nghe thấy mà thôi.
Anh nhanh chóng chạy như bay
theo, sau khi lên lầu thì phát hiện
cửa phòng của Nam Cung Yến quả
nhiên không khoá.
“Vợ ơi, anh vào đây”, Trần Thanh
kiềm nén lại sự kích động trong
lòng mình, nhanh chóng bước vào.
Vốn dĩ anh còn mong đợi sẽ ngắm
vẻ đẹp của cô trong bộ đồ ngủ,
không ngờ sau khi vào trong thì
phòng trống không. Tuy anh có mắt
xuyên thấu, muốn nhìn thì nhìn,
nhưng những loại chuyện này, nếu
không phải cần thiết thì Trần Thanh
cũng không thèm làm.
“Vợ ơi, vòi hoa sen ở tầng dưới bị
hỏng, anh tắm chỗ của em được
không?”, Trần Thanh đảo mắt, lập
tức nói với Nam Cung Yến.
“Không được, anh sang phòng khác
tắm đi. Ở phòng khác còn có phòng
tắm đó”, giọng của Nam Cung Yến
từ trong truyền ra, nghiêm khắc từ
chối.
Trần Thanh bất đắc dĩ, anh chỉ còn
cách quay về phòng mình, nhanh
chóng tắm rửa, thay đồ ngủ rồi lao
lên tầng.
Sau khi quay lại thì Trần Thanh chợt
ngây người ra.
Vì lúc này cô đã nằm trên giường,
trùm chăn kín mít, anh không thể
nhìn thấy gì cả.
Điều quan trọng nhất là dưới sàn có
trải nệm, rất rõ ràng là trải cho
mình đây mà.
“Vợ ơi, anh tới đây”, Trần Thanh giả
bộ không nhìn thấy, anh đi tới bên
giường.
“Anh ngủ dưới sàn. Nếu nửa đêm
anh dám lên giường, cẩn thận em
cứa một dao vào anh đó”, Nam
Cung Yến hung hãn làm hành động
cứa dao với Trần Thanh.
“Haiz…”, Trần Thanh chợt cảm thấy
phía dưới thật lạnh lẽo, anh vội cười
nham nhở: “Vợ ơi, chúng ta đã là
vợ chồng rồi, như vậy không hay
lắm đâu”.
“Hở...”, Nam Cung Yến trừng mắt
rồi lạnh lùng lên tiếng: “Nếu không
tin thì anh cứ thử xem”.
“Được rồi. Ngủ dưới đất thì ngủ
dưới đất vậy, vợ anh nói thì nhất
định phải nghe”, Trần Thanh bất
lực, đành phải nằm dưới đất, nhưng
vị trí này cũng cách rất xa giường
của Nam Cung Yến.
“Vợ ơi, anh cảm thấy, anh cách em
xa quá rồi. Chúng ta gần chút đi.
Nếu không, có chuyện gì xảy ra anh
không cách nào kịp thời tới bên
cạnh em được”, Trần Thanh nói như
thể có lý thì chẳng sợ.
“Nằm mơ đi, anh ngủ bên đó đi, tắt
đèn”, Nam Cung Yến không hề dễ
dãi, từ chối thẳng thừng.
“Haiz, được rồi, giấc mơ về vợ hiền
con thơ đến khi nào mới thành hiện
thực đây?”, Trần Thanh lắc đầu, bất
lực đi tắt đèn.
Sau khi tắt đèn, anh dĩ nhiên không
bỏ qua cơ hội này, trực tiếp tu
luyện ngay.
Việc tu luyện lần này có thể nói là
khoảng cách gần với Nam Cung Yến
nhất, tốc độ hấp thu linh khí không
biết nhanh gấp bao nhiêu lần so với
lúc trước. Nếu không phải anh đã
ba lần tôi luyện thân thể, e là lần
này đan điền và kinh mạch của anh
đã không chịu được rồi.
Nam Cung Yến nằm trên giường
trằn trọc qua lại không ngủ được.
Dù gì đây vẫn là lần đầu tiên có một
người đàn ông ngủ trong phòng cô,
có thể quen ngay mới lạ.
Cô không ngủ được, mở mắt nhìn
thấy Trần Thanh không nằm ngủ,
mà lại đang ngồi thiền, khiến cô
cảm thấy có hơi kỳ lạ.
Nhưng thời gian trôi qua, cô cũng
trở nên buồn ngủ rồi ngủ thiếp đi.
Lúc này, Trần Thanh chìm vào thời
khắc quan trọng, anh không ngờ tối
nay lại ngủ cùng phòng với Nam
Cung Yến, lại khiến chân khí trong
cơ thể anh không kiểm soát được,
nhất định phải đột phá.
Anh vốn dĩ muốn tìm một chỗ
không bị làm phiền mà đột phá,
nhưng chân khí trong cơ thể anh lại
mất kiểm soát, không ngừng tự
động chuyển động, đồng thời linh
khí từ bốn phương tám hướng cũng
dâng trào lên, lao vào trong cơ thể
anh một cách điên cuồng.
Trần Thanh chỉ có thể mạo hiểm
đột phá tại đây, chỉ hy vọng Nam
Cung Yến không quá tò mò. Nếu
không, một khi chạm vào mình lúc
sắp đột phá thì e là cô ấy và mình
sẽ không có kết cục tốt gì.
Chân khí xông vào, Trần Thanh
cũng không có thời gian suy nghĩ
những chuyện này, bắt đầu dẫn
chân khí tấn công vào lớp màn
mỏng kia mà đột phá.
Với thực lực của Trần Thanh, sớm
có thể đột phá rồi. Lần đột phá này
có thể nói là chuyện đương nhiên,
vốn không tốn chút sức lực nào.
Sau khi đột phá tới thiên tiên đại
thành, anh đã có thể kiểm soát
được chân khí trong cơ thể mình,
nên nhanh chóng kiểm soát nó, sợ
chân khí tỏa ra làm Nam Cung Yến
bị thương.
Nam Cung Yến đúng là tướng
vượng phu. Lúc mới tới thì đột phá
thành thiên tiên tiểu thành. Chưa
được bao lâu thì đã hoàn thành
trạng thái đột phá tới thiên tiên đại
thành.
Tốc độ tu luyện như vậy, cho dù là
đám võ đạo thiên tài kia cũng
không so được với mình.
Trần Thanh không suy nghĩ nhiều,
nhanh chóng ổn định cảnh giới.
Trần Thanh vốn tưởng sau khi bản
thân đột phá tới thiên tiên đại
thành, tốc độ hấp thu linh khí sẽ trở
nên nhanh, lượng hấp thu cũng sẽ
tăng lên, ưu thế mà Nam Cung Yến
đem lại cho mình e là không còn
nữa.
Nhưng sau khi anh đột phá anh mới
phát hiện linh khí của Nam Cung
Yến đem lại vượt sức tưởng tượng
của mình, đột phá theo thực lực của
bản thân, cũng tăng dần lên.
Trần Thanh đột nhiên nghi ngờ, rốt
cuộc Nam Cung Yến có thể chất gì?
Tại sao có thể sinh ra hiệu quả
tuyệt vời như vậy?
Ban đầu anh cũng đã điều tra sức
khoẻ của Nam Cung Yến, cơ bản
không phát hiện có chỗ nào khác
với những người khác.
Lão già kia chắc chắn biết được gì
đó, nhưng lại không nói cho mình
nghe.
Tuy hơi nghi ngờ, nhưng điều này
có ích cho việc tu luyện của bản
thân, Trần Thanh cũng không suy
nghĩ tiếp, trước tiên cứ vậy đi, chờ
tới khi gặp ông ấy rồi hỏi sau.
Một đêm rất nhanh đã trôi qua,
Trần Thanh cuối cùng cũng ổn định
lại cảnh giới vừa đột phá sau khi
trải qua một đêm tu luyện.
Sau khi đột phá thành thiên tiên đại
thành, Trần Thanh cảm giác thực
lựa chiến đấu của bản thân lúc này
chắc có thể dễ dàng đánh bại
Phòng Nguyên Vũ lúc đó, xem ra,
bản thân áp chế cảnh giới, cuối
cùng lại đột phá được là đúng.
Anh mở mắt, nhìn thấy cô đang ngủ
rất ngon lành, trong giấc ngủ hình
như cô đang có một giấc mộng đẹp,
miệng cười tươi như hoa, Trần
Thanh không nhịn được mà nuốt
nước bọt.
“Hôn một cái, hôn một cái thôi,
chắc sẽ không có gì đâu”, Trần
Thanh lập tức lấy hết can đảm, rón
rén đến bên giường Nam Cung Yến,
cẩn thận nghiêng người.
Lúc Trần Thanh sắp hôn được cô,
lông mi của Nam Cung Yến đột
nhiên nhúc nhích, rõ ràng là tư thế
chuẩn bị tỉnh dậy.
Trần Thanh hoảng hốt, nhanh
chóng quay về nệm của mình,
không muốn làm Nam Cung Yến tức
giận. Anh chỉ mới nếm trải lợi ích
khi tu luyện bên cạnh Nam Cung
Yến. Lỡ như chọc giận cô, tới lúc đó
đuổi mình xuống lầu, vậy thì không
tận hưởng được rồi.
Nam Cung Yến mơ hồ ngồi dậy, bộ
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!