Chương 393: Nguy nga tráng lệ
“Nếu đã tới rồi, không đi xem thử thì chẳng phải đáng tiếc lắm sao”, Trần Thanh lại không vội vàng kết luận, vì theo như anh quan sát, tuy nhà hàng này nhìn có vẻ không được sang trọng lắm nhưng người tới ăn thì đông vô kể.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là người tới đây ăn không những nhiều mà còn có không ít người nhìn có gu thẩm mỹ không tồi.
Nếu nhà hàng của người ta đã dày công trang trí như vậy thì tất nhiên không phải là người không có nhiều tiền rồi, chắc chắn là có cái lý do riêng của mình.
“Đi thôi, chúng ta vào trong để mở mang tầm mắt”, khoé miệng của Trần Thanh khẽ cong lên, anh lập tức nhấc chân bước vào trong.
Hai người họ nhìn thấy vậy cũng đành đi theo anh.
“Chào anh, xin hỏi anh có đặt chỗ trước chưa ạ?”, lúc ba người Trần Thanh đi vào nhà hàng thì hai nhân viên phục vụ trước cửa lập tức đồng thanh hỏi thăm.
“Chúng tôi có đặt trước, một cô gái họ Hạ đã đặt”, Trần Thanh lập tức đi lên trước và nói.
“Thì ra là bạn của cô Hạ, đã chuẩn bị phòng VIP cho mọi người rồi ạ. Mời đi theo tôi ạ”, một cô gái mặc sườn xám, vẻ ngoài ưa nhìn, cười nhẹ và lập tức lên tiếng dẫn đường.
Ba người Trần Thanh theo cô ta đi lên lầu hai. Lên tới lầu hai, nhóm người Trần Thanh phát hiện vẻ nguy nga tráng lệ của lầu hai này và lầu một hoàn toàn không giống nhau.
Trên lầu hai này được trang trí vô cùng tinh xảo, theo phong cách truyền thống Hoa Hạ cổ xưa.
Màu chủ đạo của cả lầu hai đều là màu tím quý phái, chẳng trách có tên là Tử Vân Hiên.
“Lầu một và lầu hai hoàn toàn mang hai phong cách khác nhau. Điều này cũng lạ thật nha”, thấy cách trang trí ở lầu hai trước mặt, Nam Cung Yến khá tò mò nên lên tiếng.
“Thưa cô, đây là sở thích của ông chủ chúng tôi. Lầu một dùng cho thực khách bình thường, còn lầu hai là chuẩn bị cho khách quý. Người bình thường thì không thể lên lầu hai”, nữ phục vụ kia nghe Nam Cung Yến nói vậy thì lập tức nở nụ cười rồi lên tiếng giải thích.
“Vậy ông chủ của các người đúng là một kỳ nhân”, Nam Cung Yến tò mò đối với ông chủ của Tử Vân Hiên này. Phong cách trang trí như vậy đúng thật là phân ra hai mặt đối lập.
“Phì… Cách nói chuyện của cô thật thẳng thắn. Ông chủ của chúng tôi không phải kỳ nhân mà là một người kỳ lạ”, nữ phục vụ đột nhiên cười nhẹ, sau đó lên tiếng trêu chọc ông chủ của mình.
Bọn người Trần Thanh không ngờ cô gái này lại tùy ý trêu chọc ông chủ của mình như vậy, quả là dũng cảm.
“Các vị khách quý không cần lo lắng. Ông chủ của chúng tôi rất tốt, tính cách hiền lành. Tuy có lúc làm việc không được thỏa đáng lắm, nhưng lại rất tốt với nhân viên phục vụ chúng tôi”, nữ phục vụ tất nhiên đoán được suy nghĩ trong đầu của họ nên lập tức lên tiếng giải thích.
“Vậy ông chủ của các người đúng thật là một kỳ nhân. Nếu có cơ hội thì nhất định phải làm quen mới được”, Trần Thanh tỏ ra tò mò về ông chủ này. Có lẽ quen biết người này cũng là một chuyện rất thú vị đây.
“Thưa các vị, phòng VIP này là do cô Hạ đặt. Mời mọi người chờ một chút, thức ăn sẽ lên ngay”, nữ phục vụ dẫn đám người Trần Thanh đến nơi thì sau đó lui ra ngoài.
Trần Thanh và Nam Cung Yến lập tức ngồi vào phòng VIP và bắt đầu tán gẫu.
Nhưng chưa nói được bao lâu thì món ăn đã được đem lên.
“Cô Hạ Hiểu Vũ này quả thật rất chu đáo, chuẩn bị thật là đầy đủ. Xem ra ai kia chắc được cô chủ nhà người ta nhắm trúng rồi”, thấy những món ăn tinh tế này, Nam Cung Yến không nhịn được mà lên tiếng trêu chọc.
“Cô ta nhìn trúng là chuyện của cô ta. Trong lòng của anh chỉ có mình em, người phụ nữ khác cũng không bước vào được”, Trần Thanh đột nhiên nghiêm túc bày tỏ.
Nghe Trần Thanh nói vậy, trong lòng của Nam Cung Yến cảm thấy ngọt ngào vô cùng. Còn tâm tính của cô cũng có sự thay đổi lớn, chí ít cô cũng không phản cảm với lời bộc bạch này của anh, ngược lại cảm thấy rất ngọt ngào.
“Thôi đi, hai vị, tôi tới là để ăn cơm, không phải tới ăn cẩu lương. Phân phát cẩu lương mà không nhìn trước sau như vậy, quả là tiết mục ngược chết những người độc thân đây”, Tuyên Hoàng bên cạnh thì không chịu nổi được sự sến súa này nên lập tức lên tiếng chống đối.
“Ăn cơm cũng không chặn được miệng của em”, Nam Cung Yến bị cô nhóc Tuyên Hoàng này nói vậy thì đột nhiên cảm thấy ngại ngùng. Cô đỏ mặt nên gắp một đũa thức ăn nhét vào miệng cô ấy.
Lúc hai người Trần Thanh và Nam Cung Yến đang ăn vui vẻ, đột nhiên bên ngoài có một giọng kêu cứu gấp rút truyền đến.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”, nghe giọng hỗn loạn bên ngoài, Trần Thanh bỗng dưng đứng ngồi không yên. Anh lập tức đi tới cửa và nhìn ra bên ngoài.
“Không hay rồi”, Trần Thanh thấy có một ông cụ mặt mày xanh mét bị một đám người vây quanh. Anh thấy chỉ có trút hơi ra mà không hít vào, Trần Thanh bỗng dưng thay đổi sắc mặt. Anh lập tức xông ra khỏi phòng.
“Mau tránh ra”, Trần Thanh kéo đám người vây xung quanh ra và đi vào.
“Này, người này bị làm sao vậy?”
“Đúng vậy, sao lại đẩy người ta?”
“Thấy náo nhiệt cũng phải coi ai trước ai sau chứ”.
Nhiều người bị Trần Thanh đẩy ra thì bỗng dưng bất mãn lên tiếng ồn ào, rõ ràng họ không hài lòng khi bị Trần Thanh kéo ra như vậy.
“Mau im miệng cho tôi. Tôi là bác sĩ. Mấy người đứng lui ra ngoài một chút đi, để bệnh nhân có đủ không gian, nhiều người bao vây như vậy thì lấy đâu ra không khí chứ”, Trần Thanh bỗng dưng ngẩng đầu lên rồi gào lên với đám người đang tỏ ra không hài lòng kia. Chờ bọn họ yên lặng hết lại thì Trần Thanh mới nói ra thân phận của mình, đồng thời bảo đám đông tránh ra một chút.
Vốn dĩ còn có vài người không hài lòng với Trần Thanh nhưng khi nghe anh nói vậy thì ai nấy cũng im miệng và lập tức tránh ra chừa không gian lại.
Trần Thanh không quan tâm đám người này. Anh trực tiếp đưa tay ra, nâng đầu của ông cụ lên, tay còn lại thì ấn vào ngực của ông cụ.
Ông cụ vốn dĩ đã bắt đầu co giật, bị Trần Thanh làm vậy thì miệng của ông cụ lại phun ra một ngụm máu. Những người đứng gần đó đều bị máu phun ra dính phải.
“Ôi trời”.
“Ây da, đúng là xảy ra án mạng mà”.
“Tiêu rồi, tên nhóc này đúng là phường lừa gạt”.
“Đúng vậy, mới tí tuổi đầu mà không làm chuyện tốt”.
Người bị máu phun dính phải vội né ra, nhưng cũng không có mấy ai để ý chuyện này, tất cả đều bắt đầu hô toáng cả lên.
Vì ông cụ vốn đã bị bệnh nặng, lại bị đánh phụt máu như vậy, chẳng phải là mưu sát hay sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!